2020 - Special projects - 10 questions for college students

Sponsored by Anonymous Donors

 

2020 - Cuộc thi trả lời 10 câu hỏi của các em Sinh Viên

Bảo trợ bởi ân nhân Ẩn Danh

--------------------------------------------------------------------------------------------------------
Các em thân mến,
Trước hết cho cô chú gởi lời cám ơn chân thành đến các em đã gởi thơ thăm hỏi cô chú trong mùa dịch bệnh này . Cô chú rất là cảm động . Có nhiều em gởi rất nhiều lần và mỗi lần đọc cô chú đều thấy thật là thương. Đặc biệt là các em đã ra trường cũng vẫn gởi thơ về thăm hỏi, thật là một khích lệ lớn lao cho cô chú. Cô chú xin lổi không có giờ để trả lời cho từng em một vì việc quá nhiều mà ngày thì quá ngắn. Cô chú xin nhận tấm lòng của các em và cũng cầu chúc cho các em và gia đình luôn bình an, khỏe mạnh, mong rằng mua dịch Corona mau qua để chúng ta được trở lại sinh hoạt bình thường.

Các em chưa ra trường thân mến:
Có vài mạnh thường quân phát tâm muốn bảo trợ một cuộc thi có quà để cho các em có chút gì vui trong mùa dịch bệnh. Phía dưới là đề thi . Nói đề thi chứ thật ra chỉ là một số câu hỏi , có sao thì các em trả lời vậy là được rồi . Không có câu trả lời đúng hay sai, hoặc dở hay là hay, mà chỉ là cách chia xẻ để thông cảm . Chúc các em may mắn .
Trước khi trả lời em nhớ:
- Ghi gõ họ, tên, quê ở đâu, đang học năm thứ mấy, ngành gì, trường nào nhé .
- Ngày chót nhận bài là 28 tháng 6. Các em có 4 tuần để trả lời .
- Khi trả lời ghi trên tựa (Subject) là "Tham gia cuộc thi luận văn mùa hè"
- Khi trả lời viết thẳng vào email, đừng bỏ vào words doc, hay google doc mắc công lắm, mấy
vị giám khảo không biết vào để đọc đâu.
- Khi trả lời, viết riêng lá thư khác, đừng bấm reply cho lá thư này . Đừng quên nhé, em nào quyên coi như thiếu tiêu chuẩn để gởi bài .
Đây là những câu hỏi:
1. Các em đã làm gì trong mùa nghĩ dịch Covid19?
2. Mơ ước của các em sẽ làm gì khi ra trường ?
3. Dịch Covid có ảnh hưởng quan niệm sống của em không? Có làm em muốn thay đổi ước mơ làm nghề khác không ?
4. Các em nghĩ cơ hội ra trường rồi sẽ tìm đúng nghề mình học có cao không?
5. Dù biết cơ hội tìm đúng nghề mình học không cao, các em cũng vần muốn học hết đại học không?
6. Nếu các em không được vào đại học thì bây giờ các em đang làm nghề gì ?
7. Nếu không được học bổng của NewHope2008 thì các em có vào đại học nổi không? Nếu vào được thì gia đình em tự lo được mấy năm ?
8. Nếu số tiền học bổng hội đang cho vẫn còn thiếu đối với em thì số tiền thực sự cần là bao nhiêu để không thấy bị gánh nặng, tính luôn tiền phòng và tiền ăn ?
9. Từ lúc được vào đại học tới nay, em thấy đời vui hơn hay buồn hơn, tầm nhìn có thay đổi gi` không?
10. Nếu em được chọn trúng giải, món quà em mơ ước là gì ?
Một lần nữa, thân chúc các em và gia đình luôn bình an, khỏe mạnh, và chúc các em dự thi được nhiều may mắn nhé .
Cô chú hội NewHope2008

----------------------------------------------------------------
THƠ CỦA CÁC EM THAM GIA CUỘC THI:
----------------------------------------------------------------

1. Đỗ Thúy Mỵ, Con là Đỗ Thúy Mỵ sinh viên năm nhất khoa du lịch của trường Đại học Văn Hoá ạ.

Câu 1: Em đã làm gì trong mùa nghỉ dịch covid là: Trong mùa covid vừa qua em đã về quê với mẹ, phụ mẹ làm những chuyện lặt vặt trong nhà, đi theo mẹ làm những công việc đồng án. Do trước mùa quân sự em vẫn chưa thi học kỳ nên buổi tối em ôn lại bài ôn lại kiến thức để chuẩn bị thi. Ở dưới quê em cũng bị ảnh hưởng của dịch nên em cũng không thể đi làm thêm được ở bên ngoài.
Câu 2: Mơ ước của em sẽ làm gì sau khi ra trường là: em mong là sau khi em ra trường em có một công việc ổn định để phụ giúp cho gia đình và có thể trích một phần lương của mình vào quỹ để phụ giúp các bạn có hoàn cảnh khó khăn khác và làm được đúng chuyên ngành mình đang theo đuổi.
Câu 3: Dịch covid không làm thay đổi quan niệm sống của em. Em không có ý muốn thay đổi ước mơ sang làm nghề khác, vì đây là một chuyên ngành em yêu thích từ nhỏ, được làm việc và đi khắp đất nước mang vẻ đẹp của đất nước đến với nhiều người hơn nữa, và hơn hết ngành du lịch là một ngành có triển vọng và có thể phát triển hơn trong tương lai và cơ hội việc làm rất cao và rất rộng ạ.
Câu 4: Em nghĩ cơ hội sau khi em ra trường sẽ tìm đúng nghề rất cao ạ, do trường em có hệ thống đào tạo tốt liên kết với nhiều công ty du lịch. Và hiện tại ở Việt Nam thì du lịch là một ngành mới đang phát triển và cần rất nhiều nhân lực ạ.
Câu 5: Nếu sau khi ra trường cơ hội tìm đúng nghề của mình không cao thì em vẫn muốn học hết đại học. Vì chỉ có con đường học mới làm em có thể thoát nghèo, có bằng cấp thì cơ hội việc làm đến với mình sẽ tốt hơn và cao hơn, và em sẽ cố gắng hơn nữa cố gắng thật nhiều để vượt qua 4 năm đại học sẽ không bỏ học dù có khó khăn ạ.
Câu 6: Nếu không được vào đại học thì em bây giờ có lẽ cũng đang đi học nghề hoặc có thể em đi xuất khẩu lao động, nếu không đi xuất khẩu thì em sẽ ở thành phố để đi làm công nhân hoặc là những công việc cần người làm để kiếm tiền phụ giúp gia đình ạ.
Câu 7: Nếu không được học bổng của quỹ NewHope2008 thì em nghĩ mình vẫn sẽ có thể vào đại học, em sẽ vay mượn tiền của ngân hàng để đóng học phí và những chi phí sinh hoạt em sẽ cố gắng đi làm thêm để trang trải. Nếu vào được thì em sẽ nhờ gia đình em năm đầu của đại học để em có thể đi làm kiếm thêm thu nhập lo cho những năm tiếp theo, gia đình em không có khả năng để hổ trợ cho em được hết 4 năm học. Và em sẽ cố gắng học tập thật tốt để có thể xin được những phần học bổng hổ trợ từ các mạnh thường quân ạ.
Câu 8: Nếu số tiền trong phần học bổng vừa qua em nhận vẫn còn thiếu, thì đối với em để không bị gánh nặng về chi phí ăn và ở thì em nghĩ mình thực sự cần thêm một khoảng nhỏ khoảng 6 triệu để lo được thêm tiền học phí và phí phòng ở trong 1 năm. Do học phí của trường mỗi năm mỗi tăng và phí phòng ở tại kí túc xá trường cũng tăng theo thường kì. Và em học bên ngành du lịch nên mỗi năm em đều phải đóng phí đi tour và tiền tuor mỗi năm mỗi tăng do hành trình đi của 4 năm là khác nhau ạ. Nên đối với em thì hiện tại em cần thêm khoảng 6 triệu ạ.
Câu 9: Từ lúc vào được đại học cho đến bây giờ thì em cảm thấy vui hơn rất là nhiều làm cho tầm nhìn em được mở rộng hơn vì đã được tiếp tục viết tiếp giấc mơ, được kết thêm nhiều bạn mới, biết được nhiều giảng viên hay và tài giỏi là những tấm gương sáng em cần học hỏi. Và hơn nữa em được tiếp thu 1 lượng lớn kiến thức khá bổ ích ạ. Nhưng em vẫn có thoáng buồn do ở thành phố rất lâu mới được về thăm mẹ và em, nhớ mẹ và em của em rất nhiều ạ :(
Câu 10: Nếu được chọn là người trúng giải thì món quà mà em mơ ước nhận được đó là 1 phần học bổng nhỏ để có thể trang trải cho khoảng tiền tuor của năm sau ạ.

Em xin chân thành cảm ơn chương của quỹ học bổng NewHope2008đã hỗ trợ cho em suất học bổng để em trang trải được khoảng học phí chi cho cả 2 học kỳ ạ.Cảm ơn các cô các chú trong quỹ học bổng rất nhiều, con xin kính chúc các cô các chúc và các anh chị cùng với gia đình có thật nhiều sức khỏe luôn vui tươi và bình an, gặt hái được nhiều hơn nữa những thành công trong cuộc sống. Con xin chân thành cảm ơn ạ!
Con
Mỵ
Đỗ Thúy Mỵ



2. Kính gửi: quý ân nhân, quý mạnh thường quân, các cô chú hội NewHope2008a

Con tên Cao Văn Vinh, quê ở xã An Nhơn, huyện Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre, con hiện đang là sinh viên năm 2 của trường Đại học Y Dược Cần Thơ ngành Y đa khoa.

Con nghĩ rằng có lẽ khoảng thời gian mà dịch Covid19 lần này xảy ra đã gây ra quá nhiều sự khó khăn và nguy hiểm cho tất cả chúng ta. Mười tám ngày – chắc là đủ cho một hành trình và tên gọi của nó là “Đẩy lùi Cô Vy”. Con nhận được thông báo từ nhà trường là phát động, kêu gọi sinh viên đăng ký tình nguyện vào các đội hành phòng chống dịch Covid 19. Trộm nghĩ, cả nước đang chung sức phòng chống dịch, ở tuyến đầu là các chiến sĩ bộ đội, công an và nhân viên y tế, khoác lên người màu áo blouse trắng, tại sao mình không tiên phong trong giai đoạn khó khăn này? Và không chần chừ nữa, con quyết định đăng ký. Ký ức ùa về, cái ngày đầu tham gia cũng bỡ ngỡ và lạ lẫm lắm, tự hỏi bản thân là mình phải hỏi làm sao, thuyết phục như thế nào để người dân hợp tác với mình rồi ngổn ngang suy nghĩ hiện lên bao trùm khắp không gian. Ngày đầu đó, con được phân công trực tại chốt Cái Răng – Cầu Đầu Sấu, lưu lượng xe đông kín đường, con và các anh chị lớn trong trường phải làm việc liên tục vì ngày đầu lực lượng còn mỏng lắm. Đứng giữa cái nắng chói chang của tháng tư cũng lấy đi bao nhiêu năng lượng của chúng con. Con lã người sau một ngày dài. Phải đi mới thấy được sự vất vả nhường nào, chẳng có ai muốn phải dầm mình vào cái thời tiết oi ả này cả. Nhưng con cứ nghĩ, nếu ai cũng sợ sệt thì ai sẽ là người mang dòng máu can đảm? Từng vòng xe lăn bánh, lấy đi biết bao giọt mồ hôi của các chú công an, các anh dân quân tự vệ. Họ vẫn ở đấy, vẫn làm việc miệt mài không kể ngày hay đêm để mong rằng đất nước sẽ nhanh chóng đánh bay đại dịch. Những ngày đi trực sau, con cũng dần quen với công việc của mình. Lúc hỏi thông tin của một cô quê ở Bạc Liêu, bỗng dưng cô lại khóc. Cô bảo cô nhớ về ngày xưa khi cha cô còn đi bộ đội cùng với quân dân đánh giặc bảo vệ đất nước còn bây giờ bắt gặp được hình ảnh của các con đánh lại dịch bệnh cô thấy thương, thấy trân quý biết nhường nào. Có tận mắt nhìn thấy mới thấy thương mà không hờn không giận, có tấm lòng bao dung chia sẻ mới thấy được tình đồng bào mình dạt dào biết mấy. Bởi có lẽ, trên mảnh đất hình chữ S này hay bất kì nơi đâu trên hành tinh này, có đồng bào mình, có cả tình yêu thương bao la nồng nàn của mọi người. Chúng con cũng thường tâm sự với nhau rằng, những lúc khó khăn như vầy mới biết được tình thần yêu nước, yêu đồng bào của dân tộc Việt Nam giàu mạnh biết bao. Một trái dưa hấu, một chai nước suối hay một hộp cơm không còn là một món đồ ăn được mua bán nữa mà đó là một tấm lòng, một sự sẻ chia đáng trân trọng! Làm việc mệt vậy thôi chứ nghe hai tiếng “Cảm ơn!” của ai đó vang lên sau khi mình lấy thông tin, mọi vất vả, nóng bức như tan biến, bởi những tình cảm ấy như làn gió mát ùa qua nơi đây. Sau vài ngày, được phân công trực ở chốt Phạm Hùng, con gặp được nhiều người bạn mới. Lúc mới đến, con có quen biết ai đâu, chỉ quen mỗi nhỏ bạn cùng lớp. Dần dà, được nói chuyện tiếp xúc với nhiều bạn và cũng thân nhau từ đó. Minh Thư và Minh Anh có lẽ là hai cô bạn mà con nói chuyện nhiều nhất. Có lẽ vì cùng trang lứa nên chúng con nói chuyện rất hợp nhau, đôi khi đùa giỡn vài câu vui tai mà từ đó mệt mỏi tan biến. Con vẫn còn nhớ rõ bữa ăn sáng vội vã của Minh Anh khi xe đông quá, nhớ những lần mít ướt của Minh Thư khi buồn chuyện gì đó chẳng thể tỏ lòng. Và ở đây, chúng con chắc hẳn là những mảnh ghép hoàn hảo nhất tạo nên “cái xóm” này. Từng khoảnh khắc, vui có, buồn có, mệt mỏi ẩn hiện trên từng dạt áo nhưng đâu đó trên gương mặt của từng đứa là lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ, niềm tin vào sức mạnh để đẩy lùi bệnh dịch. Nghĩ cũng vui, khi một đứa tính tình tiểu thư như Minh Thư lại tham gia chiến dịch, đòi chịu nóng chịu gió như thế này quả thật đáng trân trọng. Có cả Minh Anh nữa, nàng cũng chỉ quen với những công việc nhẹ nhàng giờ xắn tay tham gia chiến dịch. Rồi mai đây, tất cả chúng con sẽ nhớ về nhau, nhớ về những ngày tháng cùng chung tay cố gắng, cùng dãi nắng dầm mưa mà chẳng nề hà cực nhọc để hoàn thành nhiệm vụ. Khoảng thời gian này nhất định là những kỷ niệm khó quên của thời sinh viên chúng mình. Mỗi người mỗi tính cách khác nhau nhưng tất cả đều có chung một mục tiêu: Đẩy lùi dịch bệnh. Nhà nhà, người người hãy cùng chung tay phòng chống Covid 19, để bệnh dịch chỉ còn là quá khứ, mãi mãi tan biến như bọt biển ngoài đại dương mênh mông..!

Con nghĩ mọi sự cố gắng, nỗ lực trong cuộc sống này đều sẽ được đền đáp xứng đáng, và cũng may mắn bởi vì sự nỗ lực của con đã được công nhận bằng tấm bằng khen từ trường. Còn điều gì hạnh phúc bằng khi những giọt mồ hôi bỏ ra đã được người khác trân trọng.

 


Chắc có lẽ sau lần dịch bệnh này, con càng thêm yêu thêm trân trọng nghề mà con đang chọn, con càng có động lực để học tập và rèn luyện trở thành một bác sĩ giỏi. Con nghĩ rằng mình đang đi đúng con đường mình chọn và con tin rằng con sẽ làm đúng công việc mà con được rèn giũa. Sau này, khi ra trường con hy vọng rằng mình có thể tìm được một nơi làm việc tốt để bản thân có thể phát huy năng lực bản thân. Với những yêu thương mà ba mẹ và cô chú dành cho chúng con, con nghĩ mình có đủ động lực để phấn đấu ngày càng trở nên giỏi hơn. Bởi lẽ, nghề mà con chọn không cho phép có một sự sai lầm nào cả vì thế con cũng không cho phép bản thân lơ đãng đi việc học hành. Khi ra trường, con mong làm sao con tự chăm sóc tốt cho bản thân mình rồi con sẽ chăm lo cho gia đình và giúp đỡ những em có điều kiện khó khăn như con lúc trước. Học bổng của hội NewHope 2008a đã giúp con vượt qua biết bao nhiêu khó khăn trên con đường học vấn. Nếu không chọn theo con đường kiến thức chắc bây giờ con cũng chỉ là một nông dân đầu đội trời chân đạp đất, suốt ngày chỉ biết bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Nếu không có học bổng này chắc gia đình con cũng khó lòng để có thể trang trải tiền học phí và tiền sinh hoạt hằng ngày cho con. Học phí thì mỗi năm lại tăng thêm 10%, vật giá thì ngày càng tăng theo, nhiều khi con cũng tự cảm thấy bị choáng ngộp bởi những thứ xung quanh mình. Tiền ăn, tiền nhà, tiền điện nước, tiền gửi xe…quá nhiều khoản chi tiêu. Mỗi tháng, mẹ con cho con 2 triệu 500 ngàn thì tiền phòng đã hết 1 triệu 200 ngàn, phần còn lại là tiền ăn cho một tháng, con cũng tiết kiệm lắm mới có thể trang trải được nhưng cũng thiếu trước hụt sau nhưng ngẫm lại, nhà mình còn nghèo, ba mẹ mình còn cực khổ nên con cũng thấy vậy là hạnh phúc lắm rồi ạ, chứ tiền thì xài bao nhiêu mới là đủ, chỉ có mình biết tiết kiệm thì mới cảm thấy vậy là đủ.

Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, nhiều lúc cũng thấy tủi thân với bè bạn vì mình không có cái điện thoại này, không có cái Ipad kia nhưng điều con cảm thấy vui, cảm thấy tự hào, cảm thấy trân quý bởi vì con là con của nông dân, con sinh ra từ đồng ruộng, sông nước. Dù có là ai, có đi đâu thì mãi mãi con vẫn là người con của ruộng đồng, ba mẹ là nông dân. Từ khi con đỗ được ngành Y đa khoa của trường Đại học Y dược Cần Thơ, ba mẹ con tự hào lắm, những người họ hàng, bà con xóm giềng cũng có cái nhìn khác về gia đình con. Mỗi lần ba con đi làm về, nhìn ba vui lắm, ba kể ở chỗ làm có mấy ông bạn cứ bảo là ba tần tảo làm ruộng suốt ngày mà có đứa con trai học bác sĩ, con nghe ấm lòng lắm, ít ra con cũng làm cho ba mẹ mình vui lòng. Chắc rằng, đó cũng là động lực để ba mẹ làm việc không thấy cực nhọc. Ở cái tuổi mới chập chững bước vào đời như con, mọi thứ đều rất khó khăn, có vui có buồn có tủi thân có hạnh phúc. Lên đại học rồi, rời xa vòng tay bảo bọc của ba mẹ, lúc này mới hiểu được ba mẹ đã vất vả nhường nào. Nấu cơm, giặt đồ, rửa chén, quét nhà, lau nhà,… đều phải tự lực mình làm hết. Nhưng con nghĩ đó chỉ là những thử thách ban đầu mà thôi. Con thấy mình trưởng thành hơn, mình suy nghĩ chín chắn hơn, biết tự quyết định mọi việc một cách tối ưu nhất. Con biết thêm được nhiều bạn mới, tham gia các hoạt động ngoại khóa, hoạt động vì trẻ em, vì cộng đồng. Có tham gia, có hoạt động thì mới thấy được sự nhiệt huyết, trẻ trung, năng động của tuổi trẻ. Con tin rằng, con đường đại học đã mở ra cho con biết bao nhiêu suy nghĩ mới, giúp con yêu đời hơn, suy nghĩ tích cực hơn, làm được nhiều việc tình nguyện cho xã hội. Con đi học năm nay nữa là hai năm xa gia đình rồi, con cũng không có nhiều thời gian để về nhà thăm ba mẹ vì đặc thù ngành học của con. Nhiều bữa, nhớ ba mẹ cũng chỉ có thể gọi điện thoại về nói được vài tiếng nói thì đã phải cúp máy để đi học. Tết đến thì con lại được nghỉ trễ hơn mấy ngành khác, dịch Covid19 vừa rồi con cũng không có về nhà mà đi làm tình nguyện viên cho tuyến đầu phòng chống dịch, con lại chạnh lòng bởi lẽ ba mẹ con đã cực khổ giờ còn thêm nỗi buồn vì con mình ít về thăm nhà. Khi mình làm một việc gì đó, con nghĩ nó cũng đã có một cái giá nhất định rồi, mình chỉ biết là phải cố gắng hết sức để cái giá mà mình trả phải thật xứng đáng, con nghĩ đó là thành công. Mỗi người ắt hẳn sẽ có cho mình những ước mơ, những hoài bão riêng mà có lẽ đáng để được trân trọng. Làm bác sĩ để chữa bệnh cho mọi người, làm bảo vệ để trông nom sự an toàn cho người khác. Ai ai cũng có cho mình những giá trị riêng của bản thân. Và trước hết, quan trọng hơn hết đó là phải tin vào giá trị của bản thân mình, nó không đồng nghĩa với việc mình tự cao tự đại.

Con thấy cuộc sống sinh viên của mình còn có nhiều khó khăn phía trước, con cũng mong ước có được một số tiền nho nhỏ để có thể trang trải các chi phí cho ba mẹ con đỡ vất vả hơn chứ con cũng không có mơ ước về món quà gì cả. Con nghĩ cơm ăn đủ no, áo mặc đủ ấm vậy là quý lắm rồi ạ, chứ đâu phải ai cũng được may mắn như mình đâu. Con viết tới đây thôi ạ, mùa này sắp đến mùa thi nên con phải chuẩn bị thật tốt cho kì thi cuối kì sắp tới nên con chỉ tâm sự với cô chú bao nhiêu đây thôi. Nếu có nhiều thời gian rảnh hơn, con sẽ chia sẻ với cô chú được nhiều hơn ạ. Con chúc cô chú được thật nhiều sức khỏe, công việc thuận lợi và sẽ là một chỗ dựa tinh thần vững chắc cho chúng con bước tiếp chặng đường phía trước. Con tạm biệt cô chú!

Kính bút
Con
Cao Văn Vinh



3. Kính gửi quý cô chú Hội NewHope2008
Con tên Phan Thị Thùy Dung, quê ở huyện Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre, hiện con đang là sinh viên năm tư, ngành Công nghệ Sinh học, trường Đại học Nông Lâm thành phố Hồ Chí Minh.
Hôm nay, con viết thứ này gửi đến quý cô chú với hai lý do. Trước hết, con rất vui khi nhận được thư trả lời và biết được cô chú vẫn bình an, con còn cảm động hơn khi cô chú vẫn luôn nghĩ và quan tâm đến chúng con mặc dù tình hình bên cô chú đang rất khó khăn. Hiện tại, ở Việt Nam mọi hoạt động đã trở lại bình thường, chúng con cũng đã đi học lại. Bây giờ đây, chúng con chỉ trông mong đừng có chuyện không may gì xảy ra, mong tất cả những người con thương yêu đều được an yên, như vậy đã là hạnh phúc nhất rồi cô chú ạ.
Và lý do thứ hai con viết thư là vì muốn tham gia cuộc thi luận văn mùa hè. Con xin trả lời những câu hỏi của quý cô chú đưa ra như sau ạ:
1. Các em đã làm gì trong mùa nghỉ dịch Covid 19?
Trong đợt nghỉ dịch này, con đã về nhà phụ với mẹ đi bán đồ ạ, từ khi lên đại học, con đã không còn phụ mẹ đi bán đồ nữa ạ, chỉ trừ dịp nghỉ tết, nghỉ lễ hoặc hè con mới về. Lần này, về quê phụ mẹ, con càng cảm nhận được hơn nữa nỗi vất vả mà mẹ phải chịu đựng, cũng như những giọt mồ hôi khó nhọc rơi giữa cái nắng nóng ôi bức ngoài trời. Ngoài thời gian phụ mẹ ra, con còn tranh thủ học anh văn chuẩn bị cho kỳ thi chuẩn anh văn đầu ra của trường và viết đề cương tốt nghiệp, vào những lúc nghỉ ngơi con thường đọc sách, xem video phát triển bản thân nhằm thay đổi tư duy, rèn luyện lối sống tích cực.
2. Mơ ước của các em sẽ làm gì khi ra trường?
Mơ ước của con khi ra trường là được làm công việc liên quan đến chuyên ngành mà mình đã lựa chọn ạ, con muốn có một công việc với mức lương ổn định, mới ra trường con nghĩ mức lương cũng sẽ không cao nhưng con vẫn cố gắng để rèn luyện và tích lũy thêm kinh nghiệm. Ngoài ra, còn cũng có ước muốn sau khi đã có một số vốn, con sẽ kinh doanh nhỏ để kiếm thêm thu nhập và giúp cuộc sống ổn định hơn ạ.
3. Dịch Covid có ảnh hưởng quan niệm sống của em không? Có làm em thay đổi ước mơ làm nghề khác không?
Qua đợt dịch này, quan niệm sống của con đã có thay đổi, nhưng thay đổi theo hướng tốt hơn. Chúng ta cần sống tích cực trong mọi hoàn cảnh, đừng quá lo lắng vì những điều chưa xảy ra, suy nghĩ tiêu cực sẽ lấy đi của chúng ta rất nhiều năng lượng. Có thời gian ở bên gia đình, có nhiều thời gian để con suy ngẫm về cuộc sống càng giúp con biết quý trọng hơn những gì mình đang có vì cuộc sống luôn thay đổi mỗi ngày, hôm nay có chưa chắc gì ngày mai vẫn còn, chẳng ai biết trước được điều gì. Đồng thời càng phải phấn đấu hơn vì những người mình yêu thương vì chỉ khi cố gắng ta mới biết là ta cũng có thể làm được và sẽ không hối tiếc về sau.
Và sau mùa dịch, con càng yêu thích ngành nghề mà mình đã lựa chọn hơn, con vẫn luôn tự hào về những điều mà ngành của em đem đến cho xã hội ạ nhưng mà con đã suy nghĩ thêm một điều nữa ạ. Ngoài ngành con đang theo học thì sau này con muốn kinh doanh nhỏ một lĩnh vực gì đó nữa ạ, bởi vì thu nhập đến từ nhiều nguồn sẽ là an toàn hơn khi có bất trắc gì xảy ra với nghề mình đang làm ạ. Điều này, con đã được hiểu hơn từ dịch bệnh ạ.
4. Các em nghĩ cơ hội ra trường rồi sẽ tìm đúng nghề mình học có cao không?
Theo con nghĩ, khi ra trường thì ngành Công nghệ sinh học vẫn có cơ hội việc làm cao ạ, nhưng với điều kiện ban đầu lương sẽ không cao, chỉ đủ hoặc thiếu cho chi tiêu. Tuy nhiên, việc gì lúc đầu chẳng có khó khăn chỉ cần đủ nghị lực và niềm tin ạ, khi có kinh nghiệm thì sẽ được trả với mức lương cao hơn. Và con nghĩ nếu có thêm lợi thế ngôn ngữ sẽ nâng cao cơ hội việc làm hơn ạ.
5. Dù biết cơ hội tìm đúng nghề mình học không cao, các em vẫn muốn học hết đại học không?
Khi con còn đang học năm nhất thì đã đọc được tin ngành mình học xếp trong các ngành thất nghiệp nhiều nhất ở Việt Nam, nhưng con vẫn không từ bỏ ạ. Bởi vì hai lý do ạ, trước hết con nghĩ, thất nghiệp là do ban đầu khi mới ra trường chúng ta không chấp nhận với mức lương thấp với tư tưởng bằng đại học lương phải cao. Nhưng không ai sẵn sàng trả cho mình mức lương xứng đáng khi chưa biết được năng lực của mình ạ.
Và điều qua trọng thứ hai là làm sao con nỡ từ bỏ niềm hy vọng, niềm tin cũng như sự thương yêu mà gia đình và cô chú đã dành cho con, con biết là ba mẹ và cô chú đã đặt hết lòng tin vào con thì con càng không có lý do từ bỏ việc học. Không những con tiếp tục học mà còn phải học thật tốt thật giỏi để thay đổi tương lai cũng như có khả năng hỗ trợ cho các em sau này, tiếp nối theo tấm lòng cao cả của cô chú.
6. Nếu các em không được vào đại học thì bây giờ các em đang làm nghề gì?
Thật sự nếu bây giờ không được vào đại học thì con nghĩ mình sẽ làm đầu bếp ạ, vì ngoài đam mê về sinh vật ra con còn thích nấu ăn ạ. Nhưng con nghĩ trước khi học đầu bếp con phải đi làm thuê kiếm tiền mới có thể học được. Dù thế nào thì con cũng muốn mình học một nghề nào đó để sau này có thể tự chủ, vì không thể nào làm thuê hoài được. Nhưng may mắn hơn là con được gặp quý cô chú là những vị ân nhân của con, đã tiếp sức cho con bước trên con đường tươi sáng và hạnh phúc hơn. Thật sự, con cảm thấy mình vẫn rất may mắn hơn nhiều người, khi tưởng chừng như không thể bước đến giảng đường đại học thì có đôi bàn tay đưa ra kịp thời dìu dắt con, những dòng chữ con đang gõ ở đây để gửi đến cô chú cũng chính là được tạo nên từ chiếc máy tính ngày nào mà cô chú đã trao tặng.
7. Nếu không có được học bổng của NewHope2008 thì các em có vào đại học nổi không? Nếu vào được thì gia đình em tự lo được mấy năm?
Suy nghĩ đến khoảng thời gian khi nhận được giấy báo trúng tuyển đại học, nếu thật sự khi đó không nhận được bảo trợ từ cô chú thì có lẽ giờ con đã không có cơ hội trở thành sinh viên đại học ạ. Tuy là học phí ở trường con theo học không cao bằng những trường khác nhưng đó vẫn không phải là số tiền nhỏ đối với gia đình con, còn có cả tiền ăn, tiền phòng và những khoảng phí khác nữa ạ.
Nhớ khi con đang còn là sinh viên năm nhất, số tiền cô chú cô chú tài trợ cho con đã đủ giúp con đóng học phí cho một năm học ạ, khi đó tiền phòng cũng như tiền ăn cũng không cao như bây giờ, khoảng thời gian đó việc học của con không quá nặng vì vậy con con còn có thời gian đi làm thêm giúp đỡ đần với ba mẹ phần nào. Nếu vào được đại học mà không có sự xuất hiện của quý ân nhân thì cố gắng ba mẹ con cũng chỉ lo nổi đến hết năm nhất ạ. Hiện tại bây giờ, vật giá mọi thứ đều tăng cao, học phí cũng đã cao hơn trước nhiều, việc học nặng hơn và con cũng lên phòng thí nghiệm nhiều, không có thời gian đi làm thêm, thường xuyên phải ăn ngoài không tự nấu cơm tiết kiệm như trước được nữa, mọi thứ điều trở nên khó khăn với con. Nếu không có sự giúp đỡ của cô chú, con không dám mơ mình vẫn có thể tiếp tục hoàn thành việc học đâu ạ. Một lần nữa, con và ba mẹ con muốn gửi lời biết ơn sâu sắc đến quý cô chú, cảm ơn cô chú rất nhiều.
8. Nếu số tiền học bổng hội đang cho vẫn còn thiếu đối với các em thì số tiền thật sự cần là bao nhiêu để không thấy bị gánh nặng, tính luôn tiền phòng và tiền ăn?
Thưa cô chú, đối với con số tiền cô chú giúp đỡ là quá lớn, đủ để con trang trải học phí ạ. Hiện con đã là sinh viên năm tư, cũng đã không còn nhận hỗ trợ của cô chú nữa nhưng theo suy nghĩ của con thì con mong các em sau này được hỗ trợ tiền học phí và thêm một ít tiền phòng ạ. Do có trường học phí khá là cao ạ, con sợ các em sẽ không đủ đóng và cùng thêm gánh nặng về tiền ăn uống và sinh hoạt. Con biết cô chú đã cố gắng giúp đỡ chúng con hết sức nhưng nếu được con chỉ mong các em được hỗ trợ thêm ạ.
9. Từ lúc vào đại học tới nay, em thấy đời vui hơn hay buồn hơn, tầm nhìn có thay đổi gì không?
Nhờ có cô chú, con đã có cơ hội học tập trong môi trường thân thiện và lành mạnh như vậy ạ. Lên đại học, con gặp được rất nhiều thầy cô giỏi, đặc biệt là thầy cô bên bộ môn của con. Con biết học được nhiều kiến thức, triết lý thú vị. con cảm nhận tư tưởng cũng như tầm nhìn mình không còn hạn hẹp nữa. Con cũng có một số người bạn, họ rất tốt với con, con rất vui. Con có lần kể về cô chú với họ, bạn con nói con sướng quá, được cô chú quan tâm như vậy. Bạn con nói đúng lắm phải không cô chú, con thật hạnh phúc khi được cô chú quan tâm và giúp đỡ nhiều như vậy. Bên cạnh những niềm vui bên thầy cô, bạn bè, sách vở thì đôi khi con cũng tủi thân lắm cô chú ạ, có nhiều việc không theo ý mình, có nhiều áp lực đôi khi đến cùng lúc khiến con rất mệt mỏi. Còn có khi con nhớ nhà da diết, nhớ đến ba mẹ ở quê đang ngày ngày khổ cực vì con mà con cảm thấy chạnh lòng. Con đang viết lá thư gửi cô chú cũng là lúc ngoài trời đang mưa, tâm trạng con hơi buồn, không biết con viết như vậy có làm cô chú buồn không nữa. Nhưng con chỉ buồn một lúc thôi, khi gọi điện về nhà, được nghe tiếng mẹ thì con lại vui ngay.
10. Nếu em được chọn trúng giải, món quà em mơ ước là gì?
Mong muốn hiện tại của con bây giờ là đề tài nghiên cứu được suôn sẻ và con sẽ ra trường đúng hạn ạ. Vì con rất buồn khi nhìn ba mẹ cứ mãi vất vả vì con, thật sự con đau lòng lắm khi ba mẹ phải bươn chải để lo cho con ăn học, nhìn ba mẹ ngồi bán giữa ngoài trời nắng gắt, mồ hôi lăn dài trên má hay những ngày mưa bão, cả người mắc mưa đến đổ bệnh thì con không sao không tự trách bản thân. Con muốn có thể đi làm kiếm tiền để không còn là gánh nặng cho ba mẹ nữa. Hôm trước, con có biết đề tài con thực hiện cần khá nhiều chi phí, thật sự con không biết là bao nhiêu nhưng con thấy rất lo lắng, nhưng khi đọc được thư của cô chú gửi, dường như là tia sáng hy vọng với con. Nếu có cơ hội được chọn là người may mắn trúng giải, con mong được cô chú hỗ trợ một phần chi phí cho đề tài tốt nghiệp của con. Cô chú đã giúp đỡ con quá nhiều rồi, con rất mang ơn cô chú, con chỉ dám xin cô chú một phần thôi ạ. Nếu được như vậy đã là niềm hạnh phúc lớn của con rồi ạ.
Con xin kính gửi cô chú bài dự thi của con như trên ạ.
Cuối thư, con xin chân thành cảm ơn sự thương yêu, giúp đỡ, dìu dắt từng bước đi của cô chú đối với chúng con, kính chúc cô chú thật nhiều sức khỏe, luôn luôn vui vẻ và hạnh phúc bên người thân.
Cảm ơn những tấm lòng cao cả!
Con luôn thương yêu và nhớ nhung cô chú rất nhiều.
Trân trọng
TD



4. Kính chào cô chú của hội Newhope!
Con tên là Đoàn Thị Ý Nhi, quê con ở Bến Tre,hiện con đang học năm 2 ngành Quản Trị Kinh Doanh hệ Cao Đẳng, trường Đại học Công Nghiệp Thành phố Hồ Chí Minh.
Đầu tiên cho con gửi lời hỏi thăm đến các cô chú!
Do tình hình dịch bệnh covid-19 kéo dài và phức tạp, nên tụi con phải nghĩ học một thời gian, làm ảnh hưởng đến việc học của tụi con khá nhiều. Trong thời gian nghĩ dịch con chỉ ở nhà phụ giúp ba mẹ làm việc nhà.
Con ước sau khi ra trường con sẽ tìm được một công việc phù hợp,lương ổn định đúng ngành mà con đang theo học đầu tiên là để có thể lo cho bản thân con, sau đó là phụ giúp phần nào cho gia đình và giúp đở cho các em sau này có hoàn cảnh khó khăn giống con.
Sau một thời gian nghĩ dịch khá dài, và nhìn thấy những hậu quả mà dịch bệnh đem lại con cảm thấy có chút gì đó mất niềm tin vào cuộc sống, có những chuyện nó đến mà người ta không thể lường trước được, dịch bệnh cướp đi mạng sống biết bao nhiêu người,làm thiệt hại về kinh tế rất nhiều.Nhưng con cũng nhìn thấy được sự nổ lực từ mọi người để chống lại dịch bệnh, con cảm thấy có niềm tin hơn vào cuộc sống, vì khi mình cố gắng hết sức thì sẽ được đền đáp.Dịch bệnh không làm thay đổi quan niệm sống của con, cũng không làm con có ý định đổi nghề. Vì đó là sở thích và lựa chọn của con.
Con nghĩ sau khi ra trường cơ hội tìm việc của con sẽ khá ổn, vì ngành con học là ngành đại trà có thể làm được nhiều việc nhiều vị trí. Chỉ khó ở chỗ là tìm được đúng vị trí mà mình mong muốn với mức lương hợp lí thì rất khó.Dù biết vậy nhưng con sẽ cố gắng phấn đấu hết sức mình, để hoàn thành chương trình học và cố gắng tìm được một công việc phù hợp.
Nếu con không đi học tiếp thì có lẽ con sẽ đi làm công nhân, lao động phổ thông. Để tự lo cho bản thân không làm gánh nặng cho gia đình.
Con thật sự rất mang ơn cô chú! Vì nếu không có được học bổng của cô chú gia đình con sẽ rất khó khăn để chạy tiền lo cho con học. Nhờ có học bổng mà gia đình con đã đở hơn rất nhiều về phần học phí. Nếu không có học bổng của cô chú thì gia đình con cũng sẽ cố gắng dành dụm cho con đi học, nhưng sẽ rất rất khó khăn vì thu nhập chính của gia đình con chỉ dựa vào nghề làm mộc của cha con. Mà cha con thì sức khỏe không được tốt nên thu nhập rất bấp bênh. Hiểu được sự khó khăn của gia đình nên con cũng cố gắng học để có học bổng ở trường, rồi đi làm thêm để phụ được phần nào chi phí.
Tuy phần học bổng của cô chú cho con không đủ để trang trải tiền sinh hoạt hằng tháng, Nhưng cũng đủ để trang trải tiền học phí, con cảm thấy số tiền như vậy là quá nhiều . Vì cô chú còn phải lo cho gia đình của mình nữa, nên không thể đòi hỏi cô chú cho con đầy đủ hơn nữa.
Từ lúc vào đại học đến nay con thấy mình sống có trách nhiệm hơn, con thấy cuộc sống có rất nhiều điều thú vị mà mình chưa trải nghiệm và cũng có rất nhiều khó khăn thử thách mà con phải vượt qua. Con nhìn nhận mọi thứ khác hơn lúc cấp 3 từ việc học, việc cá nhân, đến các vấn đề xã hội... Suy nghĩ mọi thứ sâu sắc hơn và biết mình đã đủ lớn để có trách nhiệm với những gì mình làm. Cảm thấy bản thân còn quá yếu kém và cần phải phấn đấu hơn nữa.
Nếu được trúng giải con ước mình có chiếc xe máy để tiện đi lại. Vì hiện giờ gia đình con cũng không có đủ điều kiện để mua. Con đi học, làm thêm nên cũng cần phương tiện đi lại. Thường con đi xe buýt không thì con có dang bạn đi chứ không có xe đi, nên cũng bất tiện. Với chi phí đi lại hàng tháng tính ra cũng nhiều. Nên con mong có được chiếc xe để đi lại cho thuận tiện.
Con chỉ có bấy nhiêu tâm sự muốn gửi đến cô chú.
Cuối thư con kính chúc cô chú có thật nhiều sức khỏe, luôn may mắn và thành công trong công việc, để đồng hành cùng tụi con. Và mong cho dịch bệnh mau chóng qua đi, để mọi người có thể an tâm làm việc,trở về với cuộc sống thường ngày!
Kính chào cô chú!



5. Con chào Cô Chú thân mến,
Con tên là Đặng Thị Yến Ngọc, con sinh ra và lớn lên tại xã Giao Thạnh, huyện Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre. Hiện con đang sống và học tập tại Thành phố Hồ Chí minh, con đang học chuyên ngành Quốc tế học, là sinh năm thứ 3 tại Trường Đại học Sư phạm Thành phố Hồ Chí Minh ạ.
Lời đầu tiên, con xin gửi lời thăm đến Cô Chú. Theo con biết tình hình dịch bệnh ở Mỹ vẫn chưa có dấu hiệu giảm đúng không ạ? Công việc của Cô Chú chắc sẽ ảnh hưởng nhiều vì dịch đúng không ạ? Con và gia đình sức khỏe vẫn tốt, nhưng thời gian dịch bệnh diễn ra, phải cách ly xã hội nên con phải nghỉ học offline và về nhà học online. Con vừa trở lại học ở Trường vào đầu tháng 5 và lịch học dồn nên con ít thời gian viết mail trò chuyện, chia sẻ cùng Cô Chú. Tình hình dịch kéo dài nên cũng chất chồng những khó khăn, con vừa học vừa đi dạy và làm cộng tác viên cho một trung tâm làm poster để kiếm thêm thu nhập ạ. Con hi vọng năm nay Cô Chú sẽ về Việt Nam để dự lễ trao học bổng cùng các con ạ. Vì suốt những năm con nhận học bổng con chưa được gặp những ân nhân của mình.
Con biết Cô Chú muốn tạo ra cuộc thi để chúng con có thể mạnh dạn chia sẻ những gì chúng con đạt được trong quá trình học tập và những khó khăn trong cuộc sống. Con vô cùng biết ơn Cô Chú, không chỉ Cô Chú quan tâm đến vật chất và con muốn chia sẻ về tinh thần cho chúng con. Với tình hình dịch thế này, nhưng Cô Chú vẫn tìm nhà tài trợ để giúp đỡ chúng con vượt qua khó khăn, con thấy chạnh lòng, vì con không nghĩ trong đời mình lại được may mắn khi có Cô Chú luôn bên cạnh chia sẻ, giúp đỡ rất tận tình. Dù chỉ trao đổi, chia sẻ qua mail nhưng con biết Cô Chú rất thương con và các bạn. Con thấy mình thật tệ vì đã không thường xuyên chia sẻ cùng Cô Chú. Mười câu hỏi mà Cô Chú đưa ra để con và các bạn tham gia và xem đó là một cuộc thi để giành phần thưởng cho ai chiến thắng. Nhưng đối với con, đó không phải là cuộc thì mà là cơ hội để con chia sẻ nhiều hơn về cuộc sống của mình. Con không muốn tô vẽ lên để mình được là người chiến thắng. Con chỉ muốn mang lòng biết ơn, thành quả con đạt được để làm món quà có ý nghĩa cho Cô Chú. Vì đó là sự đền đáp đầy ý nghĩa nhất mà hiện tại con có thể làm được cho Cô Chú. Những khó khăn mà con chia sẻ với Cô Chú là một sự trải đời của con để con có thêm nghị lực mà vươn lên trong cuộc sống.
Nếu đúng tiến trình học tập, sau khi nghỉ Tết xong vào giữa tháng 2 con sẽ quay lại Trường học. Nhưng o dịch Covid – 19 bùng phát nên con ở lại Sài Gòn làm thêm đến tháng 3. Có lệnh cách ly xã hội con về nhà học online và phụ mẹ trồng rau đem chợ bán. Vì dịch Covid – 19, việc làm của ba mẹ con cũng bị đình trệ và rất nhiều khó khăn. Còn con dù về quê nhưng con phải đóng tiền trọ tháng dao động từ 1 triệu đến 1tr1. Con cũng muốn ở Kí túc xá cho nhẹ chi phí nhưng để kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống con phải đi làm thêm tận 23h khuya, giờ đó Kí túc xá không mở cửa nên buộc con phải ở trọ bên ngoài, mà trọ ở trung tâm thành phố đắt hơn – vì trường con ở quận 5, nhưng vùng ven như Thủ Đức thì rẻ hơn.
Con xin trả lời từng câu hỏi mà Cô Chú đã nêu ra ạ.
1. Hiện con đang là sinh viên năm 3 rồi, nên con cũng chuẩn bị tư thế để chuẩn bị ra trường và tìm một nghề mà con yêu thích. Con muốn làm bên chuyên ngành quản lý nhân sự, xuất nhập khẩu hoặc có thể là một chuyên viên truyền thông marketing chuyên về viết content và design ạ. Vì ngành đó sẽ giúp con kiếm được nhiều tiền, con có thể nuôi em con vì em ấy hiện cũng đang học lớp 10 rồi ạ. Thật ra con muốn mình là một cán bộ đối ngoại. Nhưng hiện tại con cần có tiền nhiều hơn để giúp đỡ cho gia đình. Nhưng con sẽ không từ bỏ ước mơ trở thành một cán bộ đối ngoại đâu.
2. Dịch Covid – 19 cũng khiến con thay đổi quan niệm sống của con. Cuộc sống không bao giờ luôn thuận lợi, luôn có những biến cố bất ngờ đòi hỏi con phải biết thích ứng với những biến cố cũng như thất bại. Con phải luôn tự lập và chuẩn bị dù trừ tất cả khi biến cố xảy ra con cũng không thấy quá bất ngờ đến nỗi sốc và chẳng làm được gì. Vì vậy, trong cuộc sống, con luôn phải mạnh mẽ và chuẩn bị mọi thứ phía trước để khi khó khăn con cũng không thấy mất khả năng đối kháng lại nó. Và qua đây, con cũng biết mình không thể cứ dựa dẫm vào người khác. Nếu như dịch Covid -19 này diễn ra, ai cũng khó khăn thì đâu ai có thể giúp đỡ cho con, vì thế mà con học được bài học cần phải có một sự chuẩn bị chu đáo cho mình trong mọi tính huống. Và tất nhiên con sẽ giúp đỡ người khác nếu như điều kiện con cho phép. Vì sống không chỉ riêng cho mình mà còn để mang lại mầm hạnh phúc cho người khác. Dịch ra lệnh cách ly, chỉ cần mọi người ở nhà thì có thể giúp cho công tác phòng chóng dịch của nhà nước đạt được hiệu quả. Qua đó, con thấy rằng dù việc nhỏ nhất có thể giúp người khác có được thứ tốt đẹp con cũng có thể sẵn sàng giúp đỡ. Vì lợi ích chung và lâu dài còn hơn lợi ích trước mắt. Lúc trước con luôn sống với tư tưởng sợ người khác nói xấu mình sau lưng, sợ những đánh giá của người khác. Nhưng thời gian nghỉ dịch, có thời gian cho con trưởng thành hơn, con biết mình cần sống cho mình và gia đình, không vì lời nói của xã hội mà thay đổi – con học được tính kiên định. Bài học kiên định, biết giúp đỡ và chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với mọi tình huống bất ngờ xảy ra và luôn lực đi kên không dựa dẫm là những qua niệm của con được tôi luyện trong quá trình xa nhà và đặc biệt là thời gian nghỉ dịch vừa qua. Con nghĩ, ngành nghề mà con đang theo học nó chính là một xu hướng giúp con thcih1 nghi và nhận ra bản chất của một sự việc trong cuộc sống. Nên con kiên định với ngành nghề mình đã chọn. Con có thể làm ngành con thích thông qua công cụ làm việc từ xa ạ.
3. Với chuyên ngành con đang theo học, nó có rất nhiều hướng để con chọn. Chính vì vậy, nếu con tiếp tục cố gắng thì việc chọn đúng nghề mà con đã định hướng thì không khó ạ. Nhưng con tin với khả năng chuyên môn 20% con sẽ đạt được, 60% kĩ năng con vẫn đang tôi luyện từng ngày và 20% may mắn con sẽ tìm được cho mình một ngành nghề phù hợp để thỏa niềm đam mê và có thể giúp đỡ gia đình.
4. Cho dù con biết khả năng xin việc của ngành mình không cao, nhưng con vẫn sẽ hoàn thành hết chương trình đào tạo Đại học ạ. Vì môi trường Đại học không chỉ là nơi con lấy được những tinh hoa kiến thức mà còn còn được học rất nhiều kĩ năng, từ kĩ năng giao tiếp đến kĩ năng xây dựng kế hoạch cuộc sống, khả năng tổ chức sự kiện cũng như rất nhiều bài học đắt giá từ môi trường này mang lại cho con. Chính ở đây, con cũng biết bản chất của cuộc sống nó khắt nghiệt thế nào, không nơi đâu có chữ công bằng và yêu thương con như Cô Chú đã và đang yêu thương con và các bạn. Đại học cho con tiếp xúc với môi trường Đoàn Hội năng động và con có thể học tập được rất nhiều từ các anh chị, con có thêm nhiều mối quan hệ. Tại đây, con đã thành lập được Câu lạc bộ mà con ấp ủ từ lâu – Câu lạc bộ Quốc tế học. Con biết thế nào leader, thế nào là quản lý và thiết kế kế hoạch. Dù cho khả năng xin việc ngành con không cao, nhưng Đại học thật sự là một môi trường để con có thể tìm kiếm cho con nhiều cơ hội khác.. Có thể con không làm đúng ngành nghề mình chọn nhưng trong quá trinhg2 học Đại học, con thấy mình phù hợp với một kĩ năng khác và con sẽ phát triển nó để trở thành thế mạnh của mình. Con biết, đa phần sinh viên làm trái ngành rất nhiều, nhưng trong số đó nhờ môi trường Đại học mà rèn luyện cho họ rất nhiều kĩ năng và nhận ra chính bản thân mình. Hơn nữa, Đại học chính là niềm ước mơ của con và cả gia đình con, muốn vào Đại học con phải được sự giúp đỡ của Cô Ch, vì vậy, con không thể làm bất kì ai đặt hi vọng vào con phải thất vọng. Niềm vui của Cô Chú chắc chắn sẽ là những tấm ảnh khi thấy chúng con khóc lên mình chiếc áo tốt nghiệp và tấm bằng. Con sẽ là tân cử nhân và mãi là niềm tự hào của Cô chú, gia đình, chính bản thân con. Hoàn thành Đại học là niềm hi vọng của con, dù có ra sao con nhất định sẽ hoàn thành thật tốt.
5. Với điều kiện gia đình con, không có sự giúp đỡ của Cô Chú thì con đã không thế học Đại học rồi. Con không thể tưởng tượng rằng con sẽ ra sao nữa? Chắc con sẽ đang làm thuê, làm công nhân ở một nhà máy xí nghiệp nào đó. Đó là điều con sợ nhất, vì được đi học tiếp và làm một nghề con yêu thích luôn là ước mơ của con.
6. Nếu con không may mắn có cơ hội gặp Cô Chú để được trao phần học bổng thì chắc chắn con không thể vào Đại học. Điều kiện kinh tế gia đình không cho phép con có thể học tiếp. Vì khi con ở tình lên thành phố học rất nhiêu chi phí con phải trang trải, từ nhà trọ, học phí, giáo trình, sinh hoạt, ăn uống… phí học ngôn ngữ,… thật sự con không thể tiếp tục học tập nếu không có sự giúp đỡ của Cô Chú.
7. Thật sự đối với con số tiền học bổng mà Cô Chú đã vất vả mới có thể tích góp cho con nó rất nhiều đối với con. Số tiền đó con đủ để đóng học phí, vì học phí Trường con mỗi kì tăng lên 5% nên con đủ trang trải đủ học phí cho học kì 1 và học kì 2. Còn học kì hè thì con đi làm thêm tích góp để đóng vào mới có thể đủ điều kiện mà đăng kí học phần cho kì sau. Mỗi kì con đóng học phí theo tín chỉ dao động từ 6,5 triệu đến 7 triệu. Con có chuyến thức tế ở ngoài Bắc, do chi phí lên hàng chục triệu nên gia đình con vay mượn để con có thể hoàn thành chuyến đi thực tế với ngành của con ạ. Ngành con là Quốc tế học, để có việc làm tốt nên con phải rèn luyện tốt ngoại ngữ, con phải học thêm tiếng Nhật và trao dồi tiếng Anh. Nên con mất một chi phí khá lớn để có thể học tập. Vì có quá nhiều chi phí phải chi từ học phí học thêm ngoại ngữ, ăn uống sinh hoạt và tiền trọ. Ngoài giờ học 2 buổi trên trường đến 5h chiều, con bắt đầu lớp học tối từ 6h đến 8h, sau đó con đi dạy thêm từ 8h30 đến 10h10 tối, một tuần con dạy 3 đến 4 buổi theo yêu cầu của phụ huynh, số lương con nhận 1 tháng là 1 triệu 2. Còn những buổi tối còn lại con đi làm ở cửa hàng tiện lợi, ban ngày con không có thời gian để làm nên con làm vào buổi tôi – buổi tối làm lương cao hơn nên cũng cố gắng làm hết sức có thể (con nhận được 22 nghìn đồng/giờ nếu con làm ca đêm) từ 16h đến 6 sáng. Ngoài ra, những ngày cuối tuần con cố gắng thiết kế poster cho trung tâm để kiếm thêm thu nhập, poster phức tạp con nhận được chi phí 150 nghìn/1 poster, còn đơn giản con nhận được 50 nghìn đến 70 nghìn/ 1 poster. Do không có công cụ chuyên ghiệp nên có ngày con chỉ làm 1 poster phải chỉnh sửa rất nhiều.Con biết, làm nhiều sẽ ảnh hưởng đến việc học nhưng con sẽ cố gắng sắp xếp thời gian biểu thật hợp lý. Và để con có tiền để trang trải được chi phí học tập của mình con phải cố gắng hết mình, con càng quí trọng hơn số học bổng mà Cô Chú đã trao cho con. Con biết kiếm tiền vất vả thế nào, con càng thấu hiểu nỗi vất vả của Cô Chú phải tiết kiệm, phải vận động để trao cho chúng con những phần học bổng đó – đó là cả mồ hôi và công sức của Cô Chú.
8. Từ khi vào Đại học đến nay, mọi suy nghĩ của con được thay đổi, con trưởng thành hơn và nhìn như con có vẻ chững chạc hơn các bạn cùng trang lứa lắm. Nhưng con có vẻ ngoài lúc nào cũng vui vẻ và lạc quan, vì con nghĩ con người sinh ra không để buồn mà phải vui vẻ đối mặt với tất cả hoàn cảnh của cuộc sống. Đôi lúc con cug4 thoáng buồn vì nghĩ về gia đình mình, nghĩ đến Cô Chú, nghĩ tới nếu như mình không nghèo thì cuộc sống của mình chắc sẽ tốt hơn. Nhưng không sao, con đã may mắn khi gặp được những ân nhân của đời mình, nên con càng phải mạnh mẽ, tự tin bước đi trên sự lựa chọn của con. Con phải vui vẻ lạc quan hơn về tương lai của con. Con không còn là một đứa trẻ chỉ vui vẻ khi nhận được món quà nào đó, con đã lớn và biết vì sao con nhận được học bổng, con phải sử dụng nó ra sao để ý nghĩa nhất, con phải làm gì để mình có trách nhiệm hơn với những ân nhân của mình. Con luôn thấy mình rất bận rộn và tất bật với kế sinh nhai nhưng con luôn vui vẻ với cuộc sống này. Vì không phải ai được như con đúng không Cô Chú? Tương lai con con còn rất dài, những năm qua con được sự che chở của Cô Chú, sau này con cần cố gắng vươn lên thật nhiều để không phụ lòng tất cả mọi người. Học cho thật tốt chính là tầm nhìn của con, vì xã hội sẽ luôn đào thải nhưng người không có tri thức và lòng biết ơn. Cô Chú đã cho con hiểu nhiều thứ hơn.
9. Nếu con trở thành một người may mắn, con mong con sẽ có một chiếc ipad cũ để con có thể thiết kế nhiều poster hơn, con sẽ có một khoản thu nhập để lo cho cuộc sống và học tập của mình, con hạn chế thời gian đi làm part time ở cửa hàng lại tập trung cho việc học và làm khóa luận chuẩn bị ra trường. Vì design và truyền thông là chuyên ngành của con và cũng rất thích nó.
10. Trong năm vừa qua con cũng đạt rất nhiều thành tích đó Cô Chú. Con đạt danh hiệu sinh viên 5 tốt, Cán bộ Đoàn hội xuất sắc trong hoạt động Đoàn hội cấp Trường, con đạt giải nhì cuộc thì Từ hào Áo xanh. Thứ 7 vừa qua, con đạt giải Ba Nghiên cứu Khoa học với đề tài Ngoại giao Kỹ thuật số trong bối cảnh cuộc cách mạng công nghiệp 4.0. Con sẽ gửi cho Cô Chú những hình ảnh về thành tích cho Cô Chú xem nha. Đó là món quà của con dành cho Cô Chú mùa Covid.. để Cô Chú luôn có động lực để trở Việt Nam thăm chúng con nhé Cô Chú. Cô Chú vui không với thành tích của con? Cô Chú hãy yên tâm về con nhé, con luôn sẽ hoàn thành thật tốt chương trinhh2 học của mình. Con hi vọng một ngày không xa con sẽ được gặp những người cha và mẹ thứ hai của mình.
Cuối lời, con chúc Cô Chú sẽ luôn dồi dào sức khỏe, luôn bình an và luôn nhớ về chúng con nha. Cô Chú yên tâm, con sẽ luôn giữ sức khỏe thật tốt, học tập thật tốt không làm Cô Chú thật vọng đâu ạ.
Tạm biệt Cô Chú nhé!
Yến Ngọc.



6. Con chào cô chú!
Con tên là Bùi Văn Vốn; quê con ở huyện Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre; hiện con đang là sinh viên năm 2 trường Đại học Tài chính - Marketing chuyên ngành kế toán doanh nghiệp.
Con rất vui vì được Quý cô chú quan tâm, tạo điều kiện để được chia sẻ cảm nhận, suy nghĩ của mình thông qua cuộc thi. Con xin trả lời bộ câu hỏi của cô chú như sau:
Câu 1. Các em đã làm gì trong mùa nghĩ dịch Covid19?
Trả lời : trong mùa dịch Covid 19, con ở nhà học online đồng thời phụ giúp việc nhà.
2. Mơ ước của các em sẽ làm gì khi ra trường ?
Trả lời : con ước sau khi ra trường mình sẽ tìm được nơi làm việc đúng với ngành cũng như sẽ trở thành 1 kế toán giỏi trở thành kế toán trưởng của 1 công ty nào đó danh tiếng để không phụ lòng mong mỏi, giúp đỡ của cô chú dành cho con.
3. Dịch Covid có ảnh hưởng quan niệm sống của em không? Có làm em muốn thay đổi ước mơ làm nghề khác không ?
Trả lời : Dịch Covid làm con thay đổi 1 tí về quan niệm, con sợ ra trường trễ, con sợ học online sẽ không hiệu quả, con sợ nghỉ lâu quá không có thu nhập thì sau khi dịch qua mình sống bằng cái gì,... Mặc dù vậy nhưng tình yêu dành cho nghề Kế toán vẫn không thay đổi, con tự nhủ với mình phải cố gắng thật nhiều.
4. Các em nghĩ cơ hội ra trường rồi sẽ tìm đúng nghề mình học có cao không?
Trả lời : con nghĩ cơ hội ra trường tìm đúng nghề mình học khá cao vì mỗi công ty, doanh nghiệp đều cần có mình, hơn vậy là công ty ngày càng thành lập nhiều hơn.
5. Dù biết cơ hội tìm đúng nghề mình học không cao, các em cũng vần muốn học hết đại học không?
Trả lời : dù biết như vậy con vẫn quyết tâm học vì đó là ngành mà mình yêu thích, mình muốn sống với nó. Mình không tin vào bản thân mình thì làm sao có thể thành công được, mình phải tin vào bản thân là mình làm được và điều đó sẽ chứng tỏ cho nhà tuyển dụng thấy được mình xứng đáng ngồi vào vị trí họ đang tuyển.
6. Nếu các em không được vào đại học thì bây giờ các em đang làm nghề gì ?
Trả lời: nếu con không đậu vào đại học chắc có lẽ con sẽ đi làm bất kỳ công việc nào có thể nuôi sống bản thân mình cà gia đình.
7. Nếu không được học bổng của NewHope2008 thì các em có vào đại học nổi không? Nếu vào được thì gia đình em tự lo được mấy năm ?
Trả lời: nếu không được học bổng chắc con sẽ đi làm chứ thật sự gia đình con lo không nổi. Nếu vào được chắc con nghĩ gia đình con lo được 3 học kỳ.
8. Nếu số tiền học bổng hội đang cho vẫn còn thiếu đối với em thì số tiền thực sự cần là bao nhiêu để không thấy bị gánh nặng, tính luôn tiền phòng và tiền ăn ?
Trả lời : con thật sự cũng khó trả lời câu này nhưng con xin phép liệt kê chi phí 1 năm của con như sau ạ:
- Học phí 8-9 triệu/học kỳ
- Tiền nhà trọ: 800 ngàn/tháng
- Chi phí ăn uống, đi lại: tầm 1,5 triệu ( do con tiết kiệm hết mức có thể)
- Tiền học tiếng Anh (Toeic chuẩn quốc tế) : 2 triệu/ khoá 4 tháng.
9. Từ lúc được vào đại học tới nay, em thấy đời vui hơn hay buồn hơn, tầm nhìn có thay đổi gi` không?
Trả lời: từ lúc vào được đại học đến nay, con cảm thấy rất vui, vui vì mình được tiếp tục đi học, vui vì được cô chú quan tâm chia sẻ cũng như động viên con lúc khó khăn, tầm nhìn con xa hơn, luôn luôn hướng về cái đích thành công của mình.
10. Nếu em được chọn trúng giải, món quà em mơ ước là gì ?
Trả lời : Nếu được chọn trúng thưởng, món quà con ước mơ là 1 chiếc điện thoại (cũ cũng được) bởi vì chiếc điện thoại con đang sài cứ bị lỗi mãi , lúc sài được lúc không được.
Con đã trả lời bộ câu hỏi xong hy vọng sau khi cô chú nhận được cô chú phản hồi để con biết được là cô chú đã nhận và con cũng an tâm hơn là cô chú đã đọc được thư của con.
Kính chúc cô chú và gia đình luôn bình an, khỏe mạnh.
con,
Bùi Văn Vốn.



7. Con kính chào quý cô chú!
Con tên : Lê Chấn Đông.
Con ở Bến Tre. Hiện con đang học năm 2, ngành thiết kế đồ gỗ nội thất tại Trường đại học Nông Lâm Thành phố Hồ Chí Minh.
Con làm bài luận ạ
Câu 1) Các em đã làm gì trong mùa dịch covid-19?
Sự xuất hiện của dịch covid-19 làm cho hoạt động của con người hầu như dừng hẳn lại, em phải dừng học ở trường để phòng chống dịch. Đối với em khoảng thời gian hơn 3 tháng chống dịch tại nhà là lúc vừa vui lại vừa buồn đen xen lẫn nhau, buồn vì sức lây lan khủng khiếp của dịch covid-19 đã nhiễm cho hàng triệu người trên thế giới và cướp đi sinh mạng quý giá của hàng trăm nghìn người, buồn vì nước Mỹ - nơi cô chú sinh sống và làm việc là tâm dịch của thế giới. Ở nhà, em cũng có những giây phút vui vẻ cùng gia đình. Có lẽ sẽ rất hiếm hoặc hầu như không có được cái khoảng thời gian em được ờ nhà dài như vậy. Đây là khoảng thời gian em giúp bà của em( vì em ở với bà) các công việc nhà, em giúp bà dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn, xách nước ( nhà em vẫn còn sử dụng nước giếng )...vừa giúp được bà lại vừa có thể giết đi khoảng thời gian dài ở nhà. Ở nhà, em tự bổ sung kiến thức cho bản thân bằng cách tự học, em đọc trước giáo trình của những môn em sẽ học sau khi quay lại trường, bên cạnh đó em tự học tiếng anh từ các tài liệu có sẵn trên mạng và các lớp học tiếng anh online miễn phí. Để đảm bảo sức khỏe và tăng cường sức đề kháng,em tự tập luyện các bài tập thể dục tại nhà.

Câu 2) Mơ ước của em sẽ làm gì sau khi ra trường?
Em luôn có ước nguyện là sẽ chăm lo lại cho gia đình của em ( bà và cô hai ) nên em ước mơ sau khi ra trường sẽ tìm được một công việc ổn định và thu nhập kha khá. Em ước mơ mình sẽ có thể áp dụng được thật tốt những gì đã học vào công việc. Em ước mơ sau khi ra trường em sẽ giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn như em.

Câu 3) Dịch covid có ảnh hưởng tới quan niệm sống của em hay không? Có làm em muốn thay đổi ước mơ làm nghề khác không?
Dịch covid không làm ảnh hưởng đến quan niệm sống của em. Dịch covid không làm thay đổi đến ước mơ kỹ sư ngành thiết kế đồ gỗ nội thất của em. Em đã chọn học đại học và cùng với sự giúp đỡ của cô chú thì có khó khăn như thế nào em cũng không bao giờ từ bỏ ước mơ của mình. Và ước mơ làm nghề của em cũng là bước đệm cho những ước mơ khác cho nên em sẽ không bao giờ từ bỏ.

Câu 4) Các em nghĩ cơ hội ra trường rồi sẽ tìm đúng nghề mình học có cao hay không?
Em nghĩ cơ hội ra trường và tìm việc đúng ngành thiết kế đồ gỗ nội thất em đang học sẽ rất cao vì ngành gỗ hiện tại tại Việt Nam đang phát triển vượt bậc và trở thành thị trường uy tín trên thế giới, tuy nhiên nhân lực kỹ sư của ngành đang thiếu, điều đó cho thấy cơ hội việc làm của em sẽ rất cao nếu em có năng lực và biết áp dụng những gì đã học vào thực tiễn.

Câu 5) Dù biết cơ hội tìm đúng ngành mình mong muốn không cao, em vẫn muốn học hết đại học không?
Nếu không may cơ hội tìm đúng ngành học của em không cao, em vẫn muốn học hết đại học. Vì, em đã đi hết một phần hai chặng đường của đại học, nếu bây giờ bỏ thì thật tiếc, bao nhiêu công sức, bao nhiêu hi vọng, bao nhiêu tiền bạc từ gia đình, bao nhiêu sự giúp đỡ từ quý cô chú xem như đổ sông đổ biển. Em sẽ không nghĩ ngang đại học đâu. Cơ hội tìm nghề mình đang học không cao thì mình phải tìm cơ hội cho bản thân, tìm cơ hội để mình có thể tìm việc đúng ngành, nổ lực học thật tốt hơn nữa, nếu muốn chúng ta sẽ tìm được cách, còn không muốn thì sẽ có lý do. Cho nên em sẽ luôn cố gắng dù như thế nào.

Câu 6) Nếu các em không vào đại học thì bây giờ các em đang làm nghề gì?
Nếu không may em không được học đại học thì bây giờ có thể em đang là một đầu bếp cho một quán ăn hoặc nhà hàng nào đó vì vốn nấu ăn cũng là một sở thích của con, con có thể nấu được nhiều món ăn.

Câu 7)Nếu em không được học bổng của NewHope2008 thì các em có vào đại học nổi không? Nếu vào được gia đình em tự lo được mấy năm?
Dạ thực sự nếu không có học bổng của hội đã giúp con thì gia đình và con cũng khó lòng mà xoay sở được cho con vào học. Số tiền đối với gia đình con quá lớn, gia đình con đã nghèo rồi, bà thì cũng lớn tuổi rồi, khoảng tiền để lo cho con đi học thực sự rất khó. Vì vậy cơ hội vào đại học của con sẽ rất nhỏ bé nếu cô chú không giúp con học bổng này. Con và gia đình mãi biết ơn của cô chú. Con mãi không bao giờ quên ân nghĩa này. Con cảm ơn cô chú rất rất nhiều.
Nếu gia đình con tự lo thì con nghĩ chỉ năm đầu tiên thôi ạ! Ngoài học phí thì còn rất nhiều chi phí khác ạ, ví dụ như ăn uống, phòng trọ, tiều liệu....nên rất là khó để con và gia đình xoay sở ạ.

Câu 8)Nếu số tiền học bổng hội đang cho vẫn còn thiếu đối với em thì số tiền thực sự cần là bao nhiêu để không thấy bị gánh nặng, tính luôn tiền phòng và tiền ăn?
Dạ thực sự số tiền học bổng cô chú hỗ trợ cho con đủ để con đóng học phí 1 năm ạ. Như vậy là con và gia đình đã rất vui rồi. Còn tiền phòng và tiền ăn thì gia đình con cũng như con sẽ cố gắng bằng mọi cách để có ạ. Ngoài giờ học vào lúc rảnh, con cũng có tìm việc làm thêm để kiếm tiền ăn ạ. Dạ thực sự gia đình con hiện tại vẫn đang vay tiền của ngân hàng để hỗ trợ cho việc học của con ạ, vì con ở với bà nội mà bà thì lớn tuổi rồi ạ, số tiền vay con sẽ trả sau khi con có công việc sau khi ra trường ạ. Dạ nếu cô chú hỏi số tiền thực sự cả học phí, tiền phòng và ăn uống thì khoảng 30 triệu trong 1 năm ạ.

Câu 9) Từ lúc được vào đại học đến nay, em thấy đời vui hơn hay buồn hơn, tầm nhìn có thay đổi gì không?
Dạ từ lúc vào đại học cho đến nay, con cảm thấy đời vui hơn ạ. Con học được rất nhiều điều học, điều bổ ích trong cuộc sống, con học được rất nhiều kỹ năng có ích cho bản thân. Con học được lắng nghe và im lặng, con học được tự chăm sóc cho bản thân...và cái con có được là có thức. Thực sự con rất vui, co cám ơn cô chú đã giúp con được đến trường. Tầm nhìn của con cũng tốt hơn ạ, con nhận định được đúng sai và nhận định được bản thân cần phải làm gì.

Câu 10) Nếu em được chọn trúng giải, món quà mơ ước của em là gì?
Dạ nếu may mắn con được chọn trúng giải thì con mơ ước con sẽ có một phương tiện để đi lại ạ, có xe máy thì con sẽ tiện hơn để kiếm việc làm thêm và đi làm phụ gia đình ạ.
Dạ cuối bài, con xin chúc cô chú và gia đình luôn vui vẻ, bình an, khỏe mạnh và gặp nhiều điều tốt lành trong cuộc sống.
CON CẢM ƠN CÔ CHÚ RẤT NHIỀU



8.---- Họ và tên: Phan Thị Ngọc Hân
Quê: xã Bình Thạnh, huyện Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre
Hiện con đang là sinh viên năm thứ 4, chuyên ngành Sư phạm Ngữ Văn tại trường đại học Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương.
- Phần trả lời câu hỏi:
1. Thưa quý cô chú, trong mùa dịch Covid 19 có lẽ mọi người điều dự trữ thức ăn đầy ắp và yên tâm ở nhà thì con vẫn đi làm thêm ạ. Con không có xe để đi lại, nhưng gần nhà trọ con ở có một quán cafe tuy không được mở cửa bán hàng trên 10 người nhưng quán vẫn hoạt động bình thường và bán cafe mang đi. Con may mắn xin được việc ở quán cafe ấy. Con làm thêm để kiếm thêm thu nhập đóng tiền nhà trọ mùa dịch và dường như tự chủ về kinh phí trong suốt mấy tháng dịch. Dịch ập đến quá nhanh và nguy hiểm nên cha con cũng không có việc gì để làm, con phải tự lo cho bản thân mình góp một phần sức phụ giúp cha. Vậy cô chú đã sống một cuộc sống như thế nào trong mùa dịch Covid ạ?
2. Mơ ước của con sau này ra trường sẽ làm một cô giáo dạy Văn giỏi, đào tạo dạy dỗ cho các em ở thế hệ sau. Năm trước con có chuyến thực tập ba tháng, con thích thú và hạnh phúc lắm ạ. Lúc đứng trên bục giảng, tim con đập rất nhanh, con rất hồi hộp, giọng nói run run, nhưng khi mọi thứ đã xong con òa khóc, vì con đã làm được đều ước mà con mong muốn, hoàn thành được tiết học đầu tiên trong cuộc đời mình.
Mơ ước thứ hai của con là con sẽ kiếm được thật nhiều tiền, không những lo được cho cuộc sống của chính bản thân con mà còn lo được cho gia đình, cho những người có hoàn cảnh khó khăn giống như con. Vì con cảm nhận được cái nghèo thật sự rất đáng sợ, nhưng không đáng sợ bằng cái nghèo ý chí của con người. Con sẽ cố gắng bằng hết khả năng của mình, tiếp thêm một phần ý chí cho các bạn cũng từng nghèo khó giống như con.
3. Dịch Covid hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến quan niệm sống của con. Mà nó làm con có ý chí vươn lên vượt qua khó khăn, thử thách để bản thân mình trưởng thành hơn. Vì con người cần được gọt giũa, rèn luyện từng ngày thì mới thành công " Ngọc không mài không thành đồ vật".
4. Con chuyên ngành sư phạm, dù biết cơ hội ra trường có việc làm là rất ít, nhưng con sẽ cố gắng xin việc ở các trường tư, dạy không theo biên chế và mở lớp dạy thêm ở nhà để tăng thêm thu nhập. Dù là biết sẽ rất khó, nhưng con không nản chí, con vẫn muốn được tiếp tục học ngành nghề mình yêu thích, làm ngành nghề mình mong muốn.
6. Nếu không được vào đại học thì chắc có lẽ con sẽ không có một cuộc sống hạnh phúc như ngày hôm nay. Nếu không vào được chắc có lẽ con đã làm công nhân ở một công ty, xí nghiệp nào đó với mức lương bấp bênh ít ỏi đi sớm về khuya, hoặc là con đã giống như bạn con, đã lấy chồng và 1 2 đứa con đầu tóc tất bật với nhiều nỗi lo cơm, áo, gạo, tiền, sữa, tả. Nhưng con may mắn hơn, con có quý cô chú giúp đỡ, quý cô chú động viên về mặt vật chất lẫn tinh thần, con được thực hiện ước mơ của mình, có một ngành nghề ổn định. Đó là một đều thật tuyệt vời!
7. Nếu không được học bổng của hội NewHope2008 thì con sẽ không vào nổi đại học. Vì mẹ mới mất, em còn nhỏ, một mình cha không thể lo nỗi cho 3 đứa con. Không có hội NewHope2008 thì sẽ không có con của ngày hôm nay, không có cô sinh viên năm 4 như bây giờ. Con cảm ơn cô chú rất rất nhiều.
8. Hiện tại con đã đi được hết 9/10 của quãng đường đại học, số tiền học bổng mà cô chú trợ cấp cho con đủ ạ. Tính cả tiền phòng và tiền ăn uống thì con chỉ còn thiếu khoản tiền học những văn bằng để chuẩn bị đủ hành trang cho việc ra trường như toeic 450, tin học A, B là con hoàn thành rồi ạ.
9. Từ lúc vào đại học đến nay, cuộc đời con như mở ra trang sách mới, không còn những ngày u buồn nghĩ về chuyện tương lai về cuộc sống sau này sẽ thế nào? Một trang sách mới toanh còn thoang thoảng mùi hương của mực chào đón những chặng đường tiếp theo chờ con khám phá. Con bắt đầu bớt suy nghĩ về tương lai hơn, thông suốt hơn. Ngày trước mẹ mất, em con bệnh, con cảm thấy rất bế tắc, con không còn hi vọng gì nhiều ở tương lai. Nhưng nhờ có học bổng từ quý cô chú mà con được tiếp tực đi học, được thực hiện ước mơ của mình thật sự rất hạnh phúc và ấm áp.
10. Nếu con được chọn trúng giải, món quà mơ ước của con là một chiếc xe máy ạ. Hiện tại con không có phương tiện đi lại, con muốn đi làm thêm phụ giúp gia đình và phụ thêm tiền trọ, tiền ăn cũng rất khó vì hầu như chỗ làm đều ở rất xa con. với cả tương lai sau này con sẽ đi làm, đi dạy con cũng cần một phương tiện đi lại để thuận tiện hơn. nhưng với hoàn cảnh gia đình con hiện tại thì con không thể nào mua nổi một chiếc xe máy như thế ạ.

Phần cuối thư con cảm ơn quý cô chú đã tạo niềm tin tạo động lực cho con tiếp tục việc học, thắp sáng ước mơ cuộc đời con. Con chúc cô chú dồi dào sức khỏe, hạnh phúc và dũng cảm, thận trọng trong mùa dịch ạ. Mong Covid sẽ qua đi... Con xin tặng cô chú 2 câu thơ ạ:
" Có gì đẹp trên đời hơn thế
Người với người sống để yêu thương"
Thân gửi



9. Kính gửi quý cô chú Hội NewHope2008; quý nhà hảo tâm, mạnh thường quân!
Con tên Nguyễn Thị Phương Thảo, quê Thạnh Phú- Bến Tre. Hiện tại đang là sinh viên năm nhất ngành Quản trị kinh doanh, trường Đại học Nông Lâm Tp.HCM. Dưới đây là phần trình bày của con cho bài dự thi.

1. Các em đã làm gì trong mùa nghỉ dịch Covid19?
Mùa dịch Covid19 vừa qua đã làm kéo dài thời gian nghỉ Tết, nhờ vậy em đã có thêm thời gian phụ giúp gia đình các công việc nhà, nhận cạo hạt điều thuê để kiếm thêm thu nhập. Và cũng trong khoảng thời gian đó, em đã tập cho mình được thói quen đọc sách mỗi buổi sáng.

2. Mơ ước của các em sẽ làm gì khi ra trường ?
Sau khi ra trường em mong ước có được một công việc ổn định theo đúng ngành em đang theo học.

3. Dịch Covid có ảnh hưởng quan niệm sống của em không? Có làm em muốn thay đổi ước mơ làm nghề khác không ?
Nhờ có được một khoảng thời gian khá dài nghỉ học vì dịch bệnh, em đã rèn luyện được cho mình thói quen đọc sách. Chính vì vậy mà tư duy đã thay đổi rất nhiều, quan niệm sống cũng có sự khác biệt so với trước. Nhất là lối sống khép kín, hay tự ti về bản thân dần dần được thay đổi. Em bắt đầu tham gia vào các câu lạc bộ tại trường, bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân, hòa nhập vào đám đông.
Ước mơ của em hiện tại vẫn không thay đổi.

4. Các em nghĩ cơ hội ra trường rồi sẽ tìm đúng nghề mình học có cao không?
Em nghĩ cơ hội tìm việc làm theo đúng ngành nghề mình đang theo học là không cao.

5. Dù biết cơ hội tìm đúng nghề mình học không cao, các em cũng vần muốn học hết đại học không?
Tuy biết cơ hội tìm đúng nghề mình học không cao, nhưng em vẫn muốn tiếp tục học Đại học và có được tấm bằng cử nhân. Vì Đại học là ước mơ của em và cả gia đình, hơn thế nữa, Đại học đối với em là con đường duy nhất để thoát nghèo bền vững.

6. Nếu các em không được vào đại học thì bây giờ các em đang làm nghề gì ?
Nếu không vào được đại học thì bây giờ em đã làm công nhân may ở một công ty tại thành phố HCM.

7. Nếu không được học bổng của NewHope2008 thì các em có vào đại học nổi không? Nếu vào được thì gia đình em tự lo được mấy năm ?
Trước khi nhận được học bổng của NewHope2008, em đã từng có ý định sẽ vào một công ty may mặc tại thành phố HCM để đi làm, phần vì không có đủ tiền để tiếp tục đi học, phần vì muốn phụ giúp gia đình, giảm bớt gánh nặng cho gia đình. Thế nên khi nhận được suất học bổng NewHope2008 em đã có được cơ hội tiếp tục con đường học vấn của mình, và nếu không có suất học bổng quý giá này thì em đã không vào nổi đại học.

8. Nếu số tiền học bổng hội đang cho vẫn còn thiếu đối với em thì số tiền thực sự cần là bao nhiêu để không thấy bị gánh nặng, tính luôn tiền phòng và tiền ăn ?
Số tiền nhận được từ Hội vừa đủ để em đóng học phí 2 học kỳ. Còn các khoản tiền chi cho việc ăn và ở thì ba mẹ có vay mượn, tuy nhiên em vẫn rất tiết kiệm để khoản chi phí này nhỏ nhất có thể. Giờ đây, việc học của em đã không còn là gánh nặng quá lớn đối với gia đình.

9. Từ lúc được vào đại học tới nay, em thấy đời vui hơn hay buồn hơn, tầm nhìn có thay đổi gi` không?
Từ khi bước chân vào giảng đường Đại học, em đã được học hỏi rất nhiều thứ, có được rất nhiều niềm vui. Môi trường Đại học giúp em rèn luyện được cho mình rất nhiều kĩ năng để phát triển bản thân. Tầm nhìn của em cũng xa hơn so với trước, nhưng vẫn hợp lý.

10. Nếu em được chọn trúng giải, món quà em mơ ước là gì ?
Suất học bổng mà Hội dành tặng đã là món quà lớn nhất đối với em, nên nếu may mắn được chọn trúng giải thì đây cũng là món quà tinh thần đáng quý nhất mà em mơ ước.

Cuối lời, con xin cảm ơn quý cô chú Hội NewHope2008, quý mạnh thường quân bảo trợ cho cuộc thi "Luận văn mùa hè" đã tạo điều kiện cho con được chia sẻ nhiều hơn về bản thân. Con xin kính chúc sức khỏe quý cô chú.
Con
Nguyễn Thị Phương Thảo



10. Bài dự thi :
Tham Gia Cuộc Thi Luận Văn Mùa Hè .

Con tên : Hồ Đăng Khoa
Sinh viên trường DHSPKT chuyên ngành ô tô năm 4

Lời nói đầu tiên xin cảm ơn cô chú trong hội Newhope một lời chào sức khỏe , cảm ơn cô chú đã tạo ra một sân chơi để chúng con có thể nói lên chia sẽ quan điểm chia sẽ của mình trong cuộc sống , trong học tập . Những câu hỏi rất hay , rất ý nghĩa , cũng như luôn được cô chú quan tâm lắng nghe quan điểm của chúng con.

1. Các em đã làm gì trong mùa nghĩ dịch Covid19?
Thưa cô chú mùa dịch vừa qua , nhà nước cách li xã hội 1 tháng . Mẹ con bán nước ngọt lề đường thành phố HCM , con thì vừa học vừa làm shipper cho bạn con chiều đến con qua phụ dọn bàn ghế cho mẹ con . Lệnh cấm cách li cấm tụ tập mẹ con nghỉ bán trong thời gian đó , và công việc của con cũng bấp bênh . Nên mẹ con kêu con về quê phụ anh con làm chủ yếu là đỡ tốn tiền cơm mỗi ngày , nếu ở đây 2 mẹ con cũng không biết làm gì ăn . Đến bây giờ dịch đã hết cách li con đã lên học lại rồi , bây giờ con không làm gì hết con đang làm báo cáo tốt nghiệp chuẩn bị cho báo cáo trong tháng 9 .
2. Mơ ước của các em sẽ làm gì khi ra trường ?
Sau khi ra trường con mong con sẽ có công việc ổn định , đầu tiên con sẽ ổn định bản thân , cố gắn làm lo cho con mẹ con và những người quan tâm giúp đỡ con . Con mong sau này con có cuộc sống ổn định thoát nghèo con có cơ hội quay về hội mình để giúp đỡ người giống như con. Con rất thương mẹ con đã không ngại chịu gió sương suốt 4 năm nay đứng ngoài trời bán từng chai nước để lo cho con .

3. Dịch Covid có ảnh hưởng quan niệm sống của em không? Có làm em muốn thay đổi ước mơ làm nghề khác không ?
Dịch covid toàn thế giới vừa qua , quan niệm của con cũng có những thay đổi không ít , trên tivi báo chí mạng internet hằng ngày càng nguy hiểm . Con tự nghỉ rằng không biết dịch này có hết không , mà giờ vẫn cách li lâu thế mà trong người không có tiền để tiêu sài biết vậy khi xưa đừng học làm gì làm công nhân trong công ty có vẽ bây giời đã có một số tiền để về quê lánh nạn . Tới bây giờ khi dịch nó khống chế , con cũng đang giữ quan điểm đó , con cảm thấy mình sống rất ích kỷ rõ ràng mình là một người có tài năng có nghị lực phấn đấu , bao nhiêu người đặt niềm tin vào con mẹ , cô chú trong hội Newhope , anh chị em . Sắp tới cũng gần tốt nghiệp rồi con sẽ suy nghỉ tich cực hơn con sẽ không có những suy nghĩ như thế nữa .

4. Các em nghĩ cơ hội ra trường rồi sẽ tìm đúng nghề mình học có cao không?
Hiện con đang học nghành ô tô , khi ra trường con có thề làm sữa chữa bên điện , cơ khí , bảo trì , làm sale xe ô tô ..... : con nghỉ khi ra trường không nhất thiết phải đi đúng nghành tùy theo năng lực của mình mà mình chọn công việc phù hợp cho mình . Con yêu thích ngành sale xe ô tô công việc này đòi hỏi phải có tính kiên nhẫn , chịu khó , tiếp thu những kiến thức hằng ngày . Hiện nay nhiều hãng xe thích kỹ sư tư vấn xe cho khách hàng bởi những kỹ sư đó có kiến thức chuyên môn rồi , họ sẽ tư vấn kỹ hơn . Con tin với sự đam mê yêu thích con con sẽ làm được.

5. Dù biết cơ hội tìm đúng nghề mình học không cao, các em cũng vần muốn học hết đại học không?
Con nghĩ con sẽ học hết đại học , vì bọn con đa phần là những sinh viên nghèo được học được đặt niềm tin , được quan tâm trao tặng học bỗng để được học tiếp trên con đường tìm giắc mơ của mình . Đâu phải cứ học hết nhất thiết phải đúng nghành của mình , có nhìu việc làm cũng liên quan đến nghành học quan trọng do hướng đi của mình . Và một lí do nữa là niềm tin người khác đặt vào bản thân của mình .

6. Nếu các em không được vào đại học thì bây giờ các em đang làm nghề gì ?
nếu không được vào đại học , có lẽ em đang chịu nắng mưa trồng hoa màu , có lẽ em đang làm công nhân quần quại làm suốt ngày trong một xí nghiệp nào đó , hoặc có lẽ em đã học nghề xong có vợ rồi sống cuộc sống thiếu trước hụt sau . Chia sẽ một chút về con trước dịch gần tết con có làm công nhân thời vụ ở công ty samsung gần 3 tháng , trong đó con làm 8 tiếng nếu tinh thời gian đi r về khoảng 10 tiếng , công việc lấy hàng kiên ti vi , máy lạnh , tủ lạnh .... ra để xuất hàng mà còn bị chưởi , bị kinh thường . Con thấy ý nghĩa việc học khi chúng ta đã có trình độ đôi khi công việc chúng ta sẽ nhẹ nhàng hơn sẽ đỡ vất vã hơn .

7. Nếu không được học bổng của NewHope2008 thì các em có vào đại học nổi không? Nếu vào được thì gia đình em tự lo được mấy năm ?
Để trả lời câu hỏi này con xin chia sẽ thật lòng trước khi được nhận học bỗng con được một người Dì nuôi cha con từ nhỏ , thấy trong gia đình con còn đeo bám việc học không bỏ, nên thương hoàn cảnh khó khăn do cha mất sớm , cho con mượn 15 triệu lên nộp . Và sau đó được Chú Phong lên nhà con thấy được hoàn cảnh con xin cho con vào hội được nhận học bỗng . Với sồ tiền con nhận ban đầu hội khoảng 400 đô con lên chi trả tiền cơm tiền phòng xe cộ đi lại . Con nghĩ ngay lúc đó các bạn con ai cũng vào đại học con cũng ham lắm và suy nghĩ nhiều lắm liệu mình bước tiếp đến đâu .Anh con cũng vậy cũng học hết lớp 12 cũng vì gia đình khó khăn mà bỏ lỡ con đường tương lai của mình . Và ngay lúc đó được Chú Phong giới thiệu con được nhận học bỗng từ cô chú con tự tin hơn vào con đường đại học của mình hơn , con cảm ơn cô chú lắm con Con cũng không biết nói gì thêm khi những lời cảm ơn nói quá nhiều , và những giọt nước mắt rơi trong những lần chia sẽ nhận học bỗng . Nếu không nhận học bỗng chắc con cũng bỏ dở nữa chừng .
Nếu vào đại học chắc con và mẹ con chắc duy trì 2 năm bởi vì học phí trường con quá cao một năm khoảng 24 25 triệu , mỗi lần nhận học bỗng con đóng 1 kỳ , kỳ sau phải vay mượn từ người thân, nhà nước để không bỏ lỡ việc học của con .

8. Nếu số tiền học bổng hội đang cho vẫn còn thiếu đối với em thì số tiền thực sự cần là bao nhiêu để không thấy bị gánh nặng, tính luôn tiền phòng và tiền ăn ?
Con không biết bao nhiêu là đủ thật sự tiền học phí trường con quá đắt khoảng 100 triệu cho 4 kỳ . Con chỉ ngại tiền học phí thôi , tiền ăn tiền phòng con và mẹ con lo được .
giời năm cuối rồi còn 1 kỳ nửa phải đóng khoảng 14 triệu .Con đang xin viết lá thư riêng để xin nhận học bỗng lần cuối để đóng tiền học phí .

9. Từ lúc được vào đại học tới nay, em thấy đời vui hơn hay buồn hơn, tầm nhìn có thay đổi gi` không?
Từ lúc học đại học tới nay con cảm thấy ngày càng trưởng thành hơn biết lo xa cho tương lai của mình , con có trách nhiệm hơn đối với bản thân và những người xung quanh , em có nghị lực phấn đấu nhiều hơn trong cuộc sống , đặt cho mình những mục tiêu tương lai.
Con thấy cuộc sống của con giống như một cái cây nó đang từ ngày phát triển sắp đơm hoa kết trái , con thấy phấn kích hơn có nhiều mơ ước hơn trong thời gian sắp tới , trong năm 2020 em sẽ tốt nghiệp và vẫn muốn làm công việc kỹ sư sale xe của mình .

10. Nếu em được chọn trúng giải, món quà em mơ ước là gì ?
Nếu con được chọn trúng giải , mơ ước hiện tại con có một chiếc xe máy để di chuyển đi làm , chiếc xe con chạy giao hàng nay đã xuống cấp .
Mơ ước trong tương lai : con tốt nghiệp đại học có cuộc sống ổn định.

Cuối lời một lần nữa con kính chúc cô chú hội Newhope nhiều sức khỏe để đồng hành cùng chúng con, mong bệnh dịch covid mau qua cho mọi người đỡ khó khăn hơn . chúc cho các bạn cùng chơi may mắn ạ .



11. Chào các cô chú trong hội NewHope ạ !
Em tên là Huỳnh Thị Ánh Như, quê quán: xã Thạnh Hải, huyện Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre. Hiện tại em đang là sinh viên cuối năm hai chuẩn bị sang năm ba, chuyên ngành Việt Nam Học,học tại trường Đại học Sư Phạm TP Hồ Chí Minh.
1. Cả ba tháng em được về quê, lâu lắm rồi em mới về với gia đình. Đối với em, luôn tranh thủ thời gian rảnh đọc sách online, ôn tập chuẩn bị khi bắt đầu học lại, còn mỗi ngày em phụ mẹ chăm sóc bà ngoại nằm một chỗ như: đút cháo cho bà, vệ sinh cho bà , giúp bà vận động tay chân. Đến tầm chiều thì ra đồng cắt cỏ để kịp chiều về cho dê ăn. Những công việc này thật sự em cảm giác lâu lắm rồi mình mới quay quần bên gia đình, phụ giúp với mẹ để mẹ bớt nhọc nhằn. Lúc mẹ đi làm cảm thấy rất an tâm khi bà ngoại không ai chăm sóc.
2. Em mong rằng sau khi ra trường em sẽ làm đúng với chuyên ngành mình đang học, có thể sớm đi làm để trang trải cuộc sống và phụ giúp cho ba mẹ. Em nhận rằng ba mẹ em đã ngày càng già đi, mà còn phải còng lưng, dầm mưa giải nắng nên em muốn mình sớm đi làm.
3. Theo em nghĩ dịch COVID đến dù nó đã gây vô số cái chết vô cùng đau đớn nhưng em nghĩ nó là một lời cảnh báo đối với nhân loại. Với cách sống của con người hiện nay. Ở đâu đó con người còn có đùm bọc yêu thương nhau không, có còn hợp tác để cùng chiến đấu. Hay chỉ lợi dụng nhau, vì mục đích của cá nhân. Đôi khi xuất phát từ sự chủ quan của đất nước đó dẫn đến hậu quả khó lường. Và em thật tự hào về Việt Nam, mọi người cùng nhau đứng lên chung tay đẩy lùi dịch bệnh. Có khó khăn mới thấy nước ta thật kiên cường, mỗi người dân là một pháo đài, tinh thần của nước Việt Nam vẫn bất khuất như thời kì chống giặc ngoại xâm.
Dù rằng chắc sẽ mất thời gian rất lâu nữa ngành du lịch Việt nam mới phục hồi trở lại nhưng em tin rằng chúng em sẽ góp phần mang hình ảnh của nước Việt Nam vươn ra thế giới. Em tin rằng mình sẽ là một hướng dẫn viên quốc tế, sẽ là hình ảnh con người Việt Nam, mang những giá trị tốt đẹp đến cho mọi người.
4. Việc tìm đúng nghề mình ra trường thật sự gặp vô số khó khăn. Theo như thống kê em được biết thì ngành Việt Nam Học thu hút rất nhiều sinh viên học tập, khả năng cạnh tranh khi ra trường rất cao. Nên vì vậy, em phải nổ lực nhiều hơn nữa, chủ động tìm kiếm cơ hội để không cần phải đợi đến khi ra trường mới đi làm, mình có thể làm cộng tác viên ngay khi còn đi học để trau dồi kinh nghiệm.
5. Dù biết cơ hội việc làm không cao khi ra trường, nhưng em không muốn từ bỏ ước mơ trên giảng đường đại học. Ở mội trường này, đã dạy em rất nhiều thứ về xã hội, giúp em ngày càng trưởng thành, biết mình sống vì điều gì mà nên làm những gì.
6. Thật đáng tiếc nếu em không vào được đại học thì lúc bấy giờ em vẫn ấp ủ các ước mơ được vào giảng đường đại học. Có thể em sẽ đi làm công nhân, cuộc sống sẽ nghèo khổ và khó khăn hơn. Vì em biết chỉ học tập mình mới thoát nghèo, em không muốn ba mẹ em phải cực khổ vì em và em muốn ba mẹ thầy cô tự hào về em. Không còn ai chê bai nhà em nghèo mà lo cho con học cao làm gì. Lúc đó em rất buồn nhưng em tự hứa rằng mình phải cho mọi người biết mình thoát nghèo được bằng việc đi học.
7. Nếu mà em không được qũy học bổng này gánh nặng sẽ đặt trên vai mẹ em vì vừa lo cho em và cả em của em đang học lớp 12. Vì hiện giờ chỉ mẹ em là trụ cột tài chính cho cả gia đình. Ba em không may bệnh nặng nên đã mất sức lao động. Lúc trước ba con thay mẹ chăm sóc bà nhưng hiên bây giờ số ngày ba ở bệnh viện còn nhiều hơn ở nhà do bệnh đã nặng hơn. Nếu vào được thì ba mẹ em chắc chỉ lo được cho em tiền ăn ở hàng tháng. Còn học phí em sẽ kiếm việc làm thêm trang trải hoặc vay ngân hàng ạ.
8. Số tiền mà hội dành cho em thật sự quá là lớn, em có thể đóng học phí cả năm học phí. Còn tiền ở do em ở kí túc xá của trường và thuộc hộ nghèo số tiền cũng rất ít. Tiền ăn thì em cố gắng chi một cách hợp lý và từ tiền ba mẹ gửi lên cộng với tiền em làm thêm. Nếu dư ra em trích bỏ heo để dành mua sách và dụng cụ học tập .
9. Thật sự con đường đại học làm em trở thành một con người khác hơn. Từ một cô bé ít nói ngại giao tiếp vậy mà bây giờ em nói rất nhiều, em đã tiếp xúc và học hỏi nhiều thứ. Mọi điều ở thành phố nó khác xa ở quê, nó không có cảm giác yên bình, nó xô bồ và đầy rủi ro. Lên thành phố em mới nhận rằng, đừng nên quá tin vào người khác khi mình chưa hiểu rõ họ. Có một sự cố lúc năm nhất , chính bạn trong phòng em ở đã ăn cắp tiền trong thẻ của em ( số tiền em có là do từ qũy học bổng của hội trao tặng cho em ), sau chuyện đó em rút ra nhiều điều quý giá và đến bây giờ em vẫn còn sốc lắm ạ . .
10. Nếu may mắn em được trúng giải, món quà mà em ao ước nhìn được các cô chú qua một clip nhỏ, em muốn nhìn thấy cô chú được nghe những chia sẻ từ cô chú ạ. Chắc rằng bên đón cũng rất khó khăn phải không cô chú, nhưng mọi người luôn dành tình cảm cho chúng em. Điều này chúng em biết ơn sâu sắc.
Cuối lời, em cảm ơn các anh chị, cảm ơn cô chú trong hội NewHope rất nhiều. Chúc mọi người dồi dào sức khỏe và công tác thật tốt.
------------------------------------------



12. Kính gửi quý cô chú, quý mạnh thường quân của quỹ New Hope, con tên Nguyễn Thị Ngọc Ý, quê quán ở xã Hương Mỹ, huyện Mỏ Cày Nam, tỉnh Bến Tre, sinh viên năm nhất chuyên ngành Răng-Hàm-Mặt Đại học Trà Vinh.
Đầu tiên cho con gửi lời thăm hỏi sức khỏe tới quý cô chú, quý mạnh thường quân sau một thời gian dài con đã không viết thư. Thành thật xin lỗi quý cô chú vì đến ngày hôm nay con mới có thể hoàn thành bức thư này gửi đến quý cô chú. Không biết dịch Corona có ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của quý cô chú không ạ? Con xem tin tức thấy tình hình hiện giờ vẫn chưa ổn định, có nguy cơ bùng phát dịch mạnh trở lại nên con hi vọng quý cô chú cố gắng giữ gìn thật nhiều sức khỏe. Mong là mọi việc sẽ mau chóng trở lại bình thường và luôn thuận lợi với quý cô chú.
Trong suốt thời gian được nghỉ dịch, con và gia đình luôn hạn chế ra đường, hạn chế đến những nơi đông người nhằm bảo vệ tốt bản thân và những người xung quanh. Từ khi nghỉ dịch, nguồn thu nhập của gia đình con vốn chỉ đủ dùng nay càng khó khăn. Bình thường mẹ con còn có thể nhận hàng về may gia công kiếm thêm ít thu nhập, nay đành phải nghỉ do không còn nguồn hàng nữa. Cha con lại chỉ có thể chờ đợi người quanh vùng thuê để đi làm cỏ hoặc làm bùn, tuy nhiên cũng không có nhiều. Con vẫn chưa làm ra thu nhập nên chỉ có thể ở nhà, vừa học bài, vừa phụ giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm. Tuy nói vậy, nhưng cha con vẫn cố giăng lưới quanh nhà để tìm thêm ít cá, con thì có thể hái rau sau nhà nên bữa cơm của gia đình con vẫn luôn vui vẻ dù vất vả hơn mọi ngày một xíu.
Từ nhỏ, sau một lần đến nha sĩ để trám răng, con đã mơ ước được mặc chiếc áo blue trắng, được chữa trị cho các bạn nhỏ như con. GIấc mơ đó theo con suốt 8 năm, nó cứ ngày một lớn dần. Tuy nhiên, việc học y rất vất vả nên nhiều người đã khuyên con nên từ bỏ, đặc biệt là khi nghĩ đến việc cha mẹ con đã lớn tuổi mà còn phải làm thuê để nuôi con ăn học suốt 6 năm trời, khiến con đôi khi cũng nản lòng. Nhưng may mắn thay, quý cô chú đã xuất hiện để hỗ trợ cho con kịp thời ngay lúc gia đình con cần nhất. Điều đó là động lực to lớn để con phải cố gắng bước tiếp, không phụ sự kì vọng mà cô chú dành cho con. Sau gần 1 năm học, con cảm thấy mình thật sự rất thích ngành Răng-Hàm-Mặt này. Đặc biệt là sau đại dịch Corona, con thấy được có đôi khi cuộc sống của chúng ta quá ngắn ngủi, vì vậy, thật may mắn khi con được làm điều con thích, học thứ con thật sự đam mê, và dù cho mai này như thế nào, thì con nghĩ con đều có thể vui vẻ đón nhận. Bên cạnh đó, trong suốt thời gian ở nhà nghỉ dịch, xem tin tức và biết được những gia đình có thể sẽ mãi không được đoàn viên, con chưa bao giờ thấy mình hạnh phúc đến thế. Có thể gia đình con nghèo, nhưng con vẫn còn đầy đủ cha mẹ, người thân luôn yêu thương con. Con nghĩ như vậy đã đủ với con rồi.
Để trở thành một nha sĩ như mơ ước của con, con phải học 6 năm, tốn rất nhiều công sức của bản thân so với bạn cùng trang lứa và tiền bạc của mẹ cha. Tuy nhiên, con cũng không dám chắc mình sẽ có việc làm khi ra trường. Vì ngành học của con đang thu hút sự chú ý của rất nhiều người, nên việc cạnh tranh trong từng cơ hội việc làm là rất cao. Việc có trở thành người được chọn hay không con không thể quyết định, nhưng thứ con thể quyết định là chính bản thân mình. Con chỉ có thể cố gắng hết sức, và con tin rằng mọi nỗ lực của con sẽ được đền đáp.
Con đã từng phải ngưng lại một năm để đi làm thuê kiếm tiền với hi vọng mình có thể quay lại con đường học Đại học. Khi con còn đang hoang mang, lo lắng với số tiền phải chuẩn bị thì niềm vui to lớn đã đến với gia đình con, khi con nhận được học bổng của quỹ New Hope từ quý cô chú, quý mạnh thường quân. Nhờ sự trợ giúp lớn lao ấy, con đã quyết tâm đánh cược một lần, dù phía trước là vô vàn khó khăn, dù biết cơ hội tìm việc làm của bản thân cũng không cao, tuy nhiên, chỉ cần có một cơ hội, con sẽ cố bắt lấy, vì đây là con đường duy nhất để thoát nghèo, để con có thể tự lo cho bản thân và gia đình ổn định trong tương lai. Nhiều khi con nghĩ, nếu không có sự giúp đỡ kịp thời của quý cô chú, có lẽ con cũng sẽ giống như ba mẹ mình, trở thành một người làm thuê để lo cho cuộc sống riêng, rồi lập gia đình, rồi lại chật vật chạy ăn từng bữa, để con của con sẽ sống trong hoàn cảnh của mẹ mình nhiều năm trước, một vòng tuần hoàn lặp lại. Thế mới biết con may mắn biết chừng nào!
Nếu không có học bổng từ quỹ New Hope và con vẫn quyết tâm học Đại học, có lẽ ba mẹ con sẽ cố đi vay mượn tiền cho con. Tuy nhiên, ba mẹ con cũng đã lớn tuổi rồi nên con cũng không biết gia đình con sẽ cầm cự được mấy năm. Học phí 1 năm của con hơn 30 triệu, vì vậy, nếu không có sự hỗ trợ từ quỹ New Hope, đó thật sự là một gánh nặng. Còn việc tiền phòng, do con ở kí túc xá của trường nên rất rẻ so với giá nhà trọ bên ngoài, chỉ có 2 triệu một năm. Con đã bắt đầu đi làm thêm, cho nên cha mẹ đã không phải cho con phí sinh hoạt hằng tháng, số tiền con kiếm được không phải nhiều, nhưng với 1 sinh viên như con thì đã rất tốt rồi, vừa đủ để con có thể ăn uống chi tiêu trong một tháng. Đối với con, việc đi làm thêm không phải là chỉ là để giải quyết gánh nặng phí sinh hoạt hằng tháng, mà nó còn là việc để con tích lũy kĩ năng sống cho bản thân, để được giao lưu, tiếp xúc với nhiều người, biết được nhiều chuyện và trưởng thành hơn trong cuộc sống.
Từ lúc vào Đại học đến nay, con đã được tiếp xúc với nhiều bạn mới, nhiều nguồn văn hóa địa phương khác nhau. Chuyện vui cũng có, chuyện buồn cũng có, chỉ là sau đó, con đã rút ra được nhiều bài học cho bản thân, từ lời ăn tiếng nói cho đến việc giao tiếp với mọi người xung quanh. Con còn thấy được trong lớp mình, có những anh chị lớn hơn con rất nhiều tuổi, đã phải bỏ công việc hiện tại để quay lại học chung với con, chỉ để được sống đúng với đam mê của mình. Con gặp được những con người truyền cảm hứng cho con, gặp được những người bạn chân thành, và điều đó khiến con luôn vui vẻ. Con đã từng không giỏi giao tiếp và luôn ngại tiếp xúc với người lạ, nhưng giờ con đã dần trở nên tốt hơn vì những người xung quanh con đã giúp đỡ con.
Tham gia viết bức thư này, con không phải vì muốn quà từ quý cô chú, con thấy mình đã đầy đủ những gì con cần rồi, chỉ là như cô chú đã nói: Không có câu trả lời đúng hay sai, hay hay dở, chỉ là cách chia sẻ để cảm thông. Con chỉ muốn viết một chút về cuộc sống mới tươi đẹp và tràn đầy hi vọng cô chú đã mang đến cho con. Con chân thành cảm ơn cô chú một lần nữa. Cuối cùng, con chúc quý cô chú luôn dồi dào sức khỏe, luôn hạnh phúc bên gia đình và người thân. Cầu chúc cho mọi việc sẽ mau chóng ổn định và trở lại bình thường. Hi vọng mọi điều tốt lành sẽ đến với quý cô chú của con. Con cảm ơn quý cô chú đã dành thời gian đọc bức thư của con. Con xin tạm biệt hẹn gặp quý cô chú vào một ngày không xa.
Con
Nguyễn Thị Ngọc Ý



13. Con tên là Ngô Thị Như Ý, quê Bến Tre, đang học năm nhất ngành Ngôn ngữ Anh. Con đang theo học học trường Đại học Sư Phạm thành phố Hồ Chí Minh.
Lời đầu tiên cho con gửi lời hỏi thăm đến quý cô chú, quý mạnh thường quân đã giúp đỡ con trong chặng đường vừa qua. Mong quý cô chú luôn có nhiều sức khỏe.
1. Sau dịp Tết Nguyên Đán, con tiếp tục lên thành phố đi học. Nhưng do dịch bệnh Covid-19 nên việc học của con bị tạm hoãn lại. Nhưng con vẫn luôn ôn tập lại kiến thức tại nhà để bắt kịp với các bạn khi trở lại trường học. Bên cạnh đó con đi làm thêm trang trải cuộc sống hằng ngày và tích cóp để khi đi học lại mua dụng cụ học tập. Con làm cho cửa hàng tiện lợi familymart với công việc bán thời gian. tuy nhiên, con dành nhiều thời gian cho việc ôn tập kiến thức hơn, con ý thức được rằng việc học vẫn quan trọng nhất. Con tận dụng những tài liệu mình đã có, cộng thêm con tự tìm tài liệu thêm ở trên mạng nâng cao vốn tiếng Anh của mình. Tận dụng hết mức thời gian rảnh để học tập.
2.Vì sinh ra và lớn lên trong một gia đình khó khăn, nên từ rất nhỏ con đã ôm ấp cho mình một giấc mơ đó chính là học thành tài và có một công việc ổn định cho tương lai. Hiện tại con đang học cuối năm nhất, còn vượt qua một kì thi kết thúc học phần nữa là con bắt đầu học năm hai, mơ ước dự định tương lai con đã đang nổ lực rất nhiều cho nó. Những suy nghĩ về tương lai luôn xuất hiện trong đầu con từ khi con còn học lớp 8. Mong ước đó chỉ đơn giản là có một công việc ổn định, công việc đó có thể nuôi sống bản thân con, có thể phụng dưỡng cho ba mẹ và nuôi em trai con ăn học tới nơi tới chốn giống như con. Khi có một công việc ổn định con có một tâm nguyện nữa là sẽ dành ra một phần lương của con để hỗ trợ cho những hoàn cảnh giống như con. Con không muốn vì hoàn cảnh khó khăn mà các bạn có hoàn cảnh giống như con phải dừng lại ước mơ đèn sách. Khi đã có công việc ổn định con sẽ cố gắng học thêm ngoại ngữ nữa để nâng cao công việc của mình. Con có tâm nguyện sẽ trở về phục vụ cho quê hương Bến Tre của con, đặc biệt là xã Thạnh Hải nơi con đang sống. Ở đó học sinh nghèo đến trường lớp đã là khó khăn rồi, trẻ em ở đó chỉ biết đến sách vở nhà trường là chủ yếu,ba mẹ của những em này đều là nông dân vốn hiểu biết ít họ nên họ không dạy được cho con em mình, không có điều kiện tiếp cận với nhiều thứ như trẻ em thành phố. Đặc biệt là Tiếng Anh, con muốn tương lai sẽ mở một trung tâm Tiếng Anh ở quê hương con, để học sinh nơi đó có thể biết đến Tiếng Anh khi còn rất sớm, để không phải chật vật với Tiếng Anh khi lên học đại học như thế hệ của chúng con. Vì là quê nghèo nên chuyện đến một trung tâm với tiền triệu mỗi tháng với một số phụ huynh là điều không thể. Vì vậy mà học sinh quê con khi lên học ở thành phố gặp rất nhiều khó khăn nhất là tiếng Anh.
3. Mùa dịch Covid-19 đi qua không làm thay đổi quan niệm sống của con. Không làm con thay đổi ước mơ của mình. Mà nó càng làm con tin rằng chỉ có học tập mới có một công việc lâu dài và ổn định thật. Vì con được tận mắt thấy những thay đổi. Với những anh chị, cô chú công nhân buộc phải dừng hẳn công việc lại với quy định là không chi trả lương, cuộc sống bị ảnh hưởng thậm chí là rất chật vật. Vì hết những doanh nghiệp đều có sự hợp tác của nước ngoài nên ảnh hưởng không nhỏ. Bản thân của những người công nhân này luôn mong đợi công ty mở cửa trở lại vì tiền cơm gạo và học hành của con em họ đều phụ thuộc hết vào những đồng lương hàng tháng ấy. Riêng đối với những người nhà nông càng vất vả hơn nữa, khi họ đã bỏ chi phí và công sức rất nhiều vào mùa vụ mà hơn ba tháng sau chỉ nhận lại sự lỗ lả mà thôi. Do ảnh hưởng của dịch bệnh Covid-19 hàng hóa nông sản không xuất khẩu được cũng như là đi các vùng được nên ùn ứ. Mà chỉ có người nông dân chịu ảnh hưởng nặng nề nhất. Họ phải rức ruột bán đi nông phẩm của mình với giá cực thấp. Họ phải chịu rất nhiều thua lỗ. Trong khi đó thì những nhân viên văn phòng thì lại khác, họ chỉ cần một chiếc laptop và mạng Wifi đầy đủ là có thể làm việc được với ,mức lương có thể không thay đổi. Có thể nói họ không bị ảnh hưởng khá nhiều giống như nông dân và công nhân. Điều đó cho con thấy được rằng chỉ có khi học hành thật nghiêm túc đến nơi đến chốn mới có được một công việc ổn định không bị ảnh hưởng nhiều bởi các vấn đề xã hội xung quanh. Dịch Covid-19 đi qua càng làm cho con có quyết tâm mạnh hơn nữa trên con đường học vấn của mình.
4. Cơ hội nghề nghiệp là điều mà con cũng vô cùng suy nghĩ đến. Cơ hội làm đúng nghề riêng với ngành ngôn ngữ Anh của con đặc biệt là chuyên ngành biên phiên dịch là cao. Do xu thế hội nhập bây giờ, ngôn ngữ nước ngoài là một vấn đề quan trọng để 2 nước có thể hợp tác với nhau. Mà con nghĩ đặc biệt là tiếng Anh là một ngôn ngữ quan trọng ngày nay. Với chuyên ngành Biên phiên dịch tiếng anh, con có thể viết báo bằng tiếng Anh, dịch báo, dịch sách, thông dịch viên...Cơ hội nghề nghiệp rất đa dạng. Dù vậy con vẫn không lơ là tí nào. Con đang cố gắng luyện cho mình những kỉ năng mềm cần thiết như: máy tính, kỉ năng thuyết trình, vốn kiến thức xã hội...Và sắp tới con chuẩn bị học thêm một ngôn ngữ thứ hai đó chính là tiếng Trung Quốc để nâng cao khả năng cạnh tranh khi đi tìm việc. Vì con ý thức được rằng cũng có nhiều bạn học ngành giống như con và cũng có trang bị tốt nên con buộc phải cố gắng hơn nữa. Chỉ có như vậy mới đảm bảo là trong tương lai con không gặp phải vấn đề làm không đúng nghề mà mình đã học.
5. Ngay từ đầu khi xác định vô ngành ngôn ngữ Anh của trường đại học sư phạm, thì con đã xác định rằng đây là một ngành xã hội đang cần và tương lai vẫn như thế. Vì ai cũng biết rằng ngôn ngữ là một phương tiện công cụ gắn con người lại với nhau. Đó là lý do con theo học ngành này. Dù cơ hội làm đúng nghề trong tương lai không cao đi chăng nữa con vẫn rất muốn học hết đại học. Vì con cho rằng mọi thứ chúng ta cần phải linh động và luôn có quyết tâm cao. Không thể nào suốt 4 năm đại học ngồi trên giảng đường mà một sinh viên ngôn ngữ ngữ chỉ có một thứ kiến thức chính là ngôn ngữ. Bên cạnh ngôn ngữ con sẽ rèn luyện nhiều thứ hơn nữa. Sẽ cố gắng nỗ lực hoàn thiện trở thành một sinh viên có đủ năng lực, tài năng và đạo đức là một người mà mọi doanh nghiệp đều cần. Nên con sẽ rèn luyện một quyết tâm cao hoàn thành đại học. Một hướng, tiến đến giấc mơ tương lai của mình.
6. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình khó khăn, nên từ rất nhỏ con ý thức được là học tập là con đường duy nhất mà con có thể thoát khỏi cảnh nghèo. Ba mẹ con sinh ra và lớn lên ở mảnh đất quê hương đó với nghề làm nông dân, lên vụ, xuống vụ. Chỉ có vào mùa vụ ba mẹ mới có đi làm được, chỉ có những đồng tiền ít ỏi, ngày nào hết ngày đó. Con thì từ nhỏ đã quá quen với việc bụng đói đến trường và lấy sách vở làm niềm vui thay quà bánh. Nên hơn ai hết con có một quyết tâm sắt đá đến trường và một mực hướng đến tương lai tươi sáng thông qua nét chữ. Con chưa một giây nào từ bỏ ý định cho tương lai, dù con đã từng không không ít khó khăn vất vả. Càng khó khăn càng chật vật, vất vả bão giông càng nhiều quyết tâm của con càng đanh thép hơn nữa. Con luôn tin rằng chỉ có không ngừng học tập con mới có thể thoát ra những ngày tháng vất vả. Nên từ năm lớp 8 con đã ý thức được rằng con nhất định con sẽ vào đại học, bằng mọi giá phải tiếp tục đi học và thực hiện ước mơ của mình. Nên từ khi ngồi lên ghế nhà trường con đã cố gắng vượt qua mọi khó khăn, đạt được nhiều thành tích hơn bất kì ai để dành được học bổng. Con không muốn vì hoàn cảnh khó khăn nào đó mà phải dừng lại việc đèn sách dừng lại ước mơ. Ước mơ của con, con chưa bao giờ từ bỏ.
7. Niềm hạnh phúc lớn nhất của con là vừa đậu đại học con cũng vừa nhận được tin là mình sẽ nhận được phần học bổng từ hội học bổng Newhope2008. Con vô cùng vui mừng, vậy là con lại có thể tiếp tục chặng đường học hành của mình một cách nhẹ nhàng hơn. Gánh nặng cơm áo gạo tiền của ba mẹ con sẽ nhẹ nhàng hơn nữa. Nếu không có phần học bổng trên con sẽ rất vất vả và suy nghĩ rất nhiều trên chặng đường sắp tới. Con còn nhớ ngày con nhận giấy báo nhập học. Mẹ con đã rơi nước mắt vì vui mừng vì đứa con gái của bà đã giỏi giang đến vậy, nhưng kèm theo đó là nỗi con đi học. Ngày con cất bước chân đầu tiên lên thành phố Hồ Chí Minh làm thủ tục nhập học với ba với số tiền mà nhà trường cùng quý thầy cô giúp đỡ, cảm xúc của con không còn gì ngoài hạnh phúc. Và cảm thấy mình may mắn biết nhường nào. Sau đó con nhận được học bổng con vui biết bao nhiêu. Con nghĩ nếu con không nhận được phần học bổng từ quý cô chú, con sẽ rất chật vật trong giảng đường đại học. Ba mẹ con sẽ phải dãi nắng dầm mưa hơn nữa trong khi tuổi ba mẹ thì cũng cao rồi. Con thật sự rất xót xa về điều đó.
8.điều con chia sẽ ở phía trên, phần học bổng vô cùng giá trị đến từ quý cô chú hội học bổng Newhope 2008 đã làm cho vơi đi một phần gánh nặng trên chặng đường học của mình. Nhưng đó chỉ trang trải đủ vào phần học phí cho con trong một năm. Còn những chi phí khác quả thật không đủ trang trải trong phần học bổng đó ạ. Vì thực sự đại học không phải chi phí học phí không thôi, còn rất nhiều chi phí khác. Chuyên ngành tiếng Anh của con giáo trình rất đắt đỏ, còn phải thường xuyên in tài liệu. Hình như ngày nào con cũng phải in tài liệu, vì con phải học rất nhiều môn. Còn thêm tiền phòng ở, ăn uống và chi phí đi lại của con là một chi phí rất cao. Nên con còn dành thời gian rảnh của mình để đi làm thêm đỡ gánh nặng cho ba mẹ. Trang trải thêm một phần chi phí hỗ trợ cho việc học.
9. Từ khi vào đại học cuộc sống của con thay đổi rất nhiều, con thấy cuộc đời có nhiều điều đáng để con hi vọng hơn nữa. Con thấy chặn đường tương lai của mình gần đến với con. Con thấy những nổ lực cố gắng của mình bỏ ra thật sự rất xứng đáng. Và càng làm cho con tin rằng chỉ cần chúng ta nổ lực hết mình thì chúng ta được đền đáp. Còn một chặng đường còn lại, còn những chông gai và gian nan phía trước, nhưng con không e ngại, không còn lo lắng bất an như cô gái 18 tuổi. Con sẵn sàng đối mặt với nó để chinh phục đỉnh cao tri thức đến với ước mơ của mình. Con sẽ tự hứa với bản thân sẽ mạnh mẽ hơn, phấn đấu hơn nữa cho tương lai của mình. Luôn hi vọng cho tương lai, giữ vững quyết tâm trên chặng đường phía trước.
10. Nếu có một phần quà trúng thưởng, món quà mà con mơ ước có được là một chiếc xe máy làm phương tiện đi học và đi làm. Vì phương tiện con đi học và đi làm hiện tại là xe buýt. Con cảm thấy khá bất tiện và tốn thời gian của con rất nhiều. Con mong có một phương tiện để đi học và đi làm thuận tiện hơn. Con mong may mắn sẽ mỉm cười với con.
Cuối lời con xin kính chúc quý cô chú quý mạnh thường quân hội học bổng Newhope2008 thật nhiều sức khỏe, và thành công hơn trong công việc của mình. Con mong quý cô chú luôn gặp nhiều may mắn trong cuộc sống và công việc



14. Dạ con chào cô chú ạ,
Con tên là Nguyễn Văn Bé Tư, con ở ấp Thới Đức, xã Thành Thới A, huyện Mỏ Cày Nam, tỉnh Bến Tre, hiện tại, con đang là sinh viên năm 3, khoa Sinh Học, trường Đại học Khoa Học Tự Nhiên.
Sau đây là 10 câu trả lời của con ạ:
Câu 1: Các em đã làm gì trong mùa dịch Covid19?
Trả lời: Trong khoảng thời gian dịch bệnh vì lý do phòng chống dịch bệnh nên trường con cho nghĩ, nhưng con vẫn ở lại thành phố để đi làm thêm để có thêm thu nhập giúp trang trải phần nào của cuộc sống sau khi vào học, bên cạnh đó con đã đăng kí một khóa học Anh Văn online để có thêm kiến thức cũng như đáp ứng yêu cầu về Anh Văn của nhà trường ạ.
Câu 2: Mơ ước của các em sẽ làm gì khi ra trường?
Trả lời: Từ khi sống trong môi trường đại học, cũng như môi trường năng động của Sài Gòn, nhìn thấy nhiều người vượt qua khó khăn để thành công từ đó con có một mơ ước sau này ra trường con sẽ cố gắng làm và để dành một số tiền nhỏ sau đó con sẽ mở một quán nước nhỏ mà nơi đó có một không gian xanh thân thiện với môi trường, trong quán có thể trang trí bằng cây cảnh và cá. Con sẽ cố gắng áp dụng kiến thức Sinh Học mà con học được ở giảng đường đại học để áp dụng vào tạo nên một quán nước với không gian xanh, tạo cho người vào quán cảm giác thoải mái nhất để có thể tập trung học tập và làm việc vì ở Sài Gòn người ta rất thích ra học tập hoặc làm việc ở những môi trường như vậy hơn là môi trường học đường. Con biết, với bây giờ thì mơ ước này khá khó khăn với con, nhưng con tin không có việc gì khó khi mình thật sự cố gắng và có khao khát thực hiện nó, vì khi cố gắn thực hiện ước mơ thì con mới có thể phụ giúp cho gia đình và có thể giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình. Con có thể học cũng như đi đến thời điểm này, có cơ hội tiếp thu được những kiến thức bổ ích ở những môi trường năng động như Sài Gòn là nhờ vào sự giúp đỡ của cô chú, nên con rất muốn làm được những việc như cô chú ạ. muốn làm được vậy con phải cố gắng thật nhiều để thành công.
Câu 3: Dịch Covid có ảnh hưởng quan niệm sống của em không? Có làm em muốn thay đổi ước mơ làm nghề không?
Trả lời: Dịch Covid là một đại dịch toàn cầu nên nó có ảnh hưởng rất lớn đến tất cả mọi người cả về sức khỏe, công việc lẫn tinh thần, con cũng vậy với Sài Gòn là tâm dịch việc học tập và đi làm của con cũng bị ảnh hưởng rất nhiều ạ. Khi việc học chuyển sang học online, việc làm thêm của con cũng bị dừng lại một thời gian nên con cũng có một số suy nghĩ tiêu cực nhưng nó không làm thay đổi ước mơ cũng như quan niệm sống của con ạ, trái lại khó khăn cũng làm cho ý chí mình kiên cường hơn để vượt qua nó, thời điểm đó cũng được xem là thách thức thú vị mà tuổi trẻ cần phải vượt qua ạ.
Câu 4: Các em nghĩ cơ hội ra trường rồi sẽ tìm đúng nghề mình học cao không?
Trả lời: Dạ thưa cô chú ạ, theo con nghĩ hiện tại ở Việt Nam mình hàng năm có một lượng lớn sinh viên ra trường làm trái với ngành nghề của mình không phải ở một số ngành mà gần như hầu hết các ngành trừ một số ngành đặc biệt vì thế khi mình không quá nổi trội thì con nghĩ ra trường cơ hội tìm đúng nghề mình học không quá cao ạ.
Câu 5: Dù biết cơ hội tìm đúng nghề mình học không cao, các em cũng vẫn muốn học hết đại học không?
Trả lời: Mặc dù cơ hội tìm đúng nghề thấp nhưng theo con nghĩ môi trường đại học không chỉ mang lại cho chúng ta giá trị học để ra đi làm đúng nghề như vậy. Môi trường này sẽ dạy cho con được nhiều thứ khác nữa vì ngoài kiến thức cứng mà con học được ở trường mà con còn học được nhiều kĩ năng mềm khác mà quan trọng không kém gì kĩ năng cứng như thuyết trình, làm việc nhóm, tự tin hơn,... bên cạnh đó nó còn cho con động lực và những định hướng mà ở môi trường này mới có, khả năng chịu đựng, rèn luyện tính cách, vượt qua khó khăn,... đây là những thứ tuyệt vời mà chắc có lẽ chỉ đi học đại học con mới có thể tiếp cận được. Cách nhìn nhận cuộc sống của con cũng khác hơn lúc trước, có ý chí hơn. Bên cạnh đó, kĩ năng cứng cũng giúp con áp dụng nhiều thứ trong cuộc sống như mơ ước của con cũng sẽ áp dụng ngành học của con vào. Cùng với đó bằng đại học cũng là con đường ngắn nhất giúp chúng ta thành công ạ. Cho nên, dù cơ hội việc làm có thấp nhưng con sẽ cố gắng hết mình để hoàn thành tốt con đường đại học của mình.
Câu 6: Nếu các em không được vào đại học thì bây giờ các em làm nghề gì?
Trả lời: Nếu không được vào đại học chắc có thể bây giờ con đã tìm những công việc lao động chân tay ở quê và con chắc cũng không có cơ hội để lên Sài Gòn, để tiếp cận với môi trường năng động này.
Câu 7: Nếu không được học bổng của newhope2008 thì các em có vào đại học nỗi không? Nếu vào được thì gia đình em tự lo được mấy năm?
Trả lời:Trước đây gia đình con thuộc diện hộ nghèo, khi con đang học lớp 12 thì mẹ con đột ngột qua đời gia đình con lâm vào hoàn cảnh còn khó khăn hơn trước rất nhiều, đúng lúc đó có chú Hai làm trong hội khuyến học giới thiệu hoàn cảnh con với chú Phong, nhờ chú Phong giúp đỡ cho con được tiếp cận với học bổng newhope2008 nhờ vào học bổng mà con mới có đủ khả năng tiếp tục trên con đường đại học. Nếu không có học bổng của cô chú trong hội Newhope2008 chắc có lẽ con đã dừng lại con đường học tập vì hiện tại gia đình con rất khó khăn. Mẹ con mất khi con học năm lớp 12, ba con do bệnh nên cũng không còn nhìn rõ nữa mọi chi phí sinh hoạt của gia đình chỉ trong cậy vào anh Ba của con và chắc con sẽ không học được Đại học khi không nhận được học bổng của cô chú. Nếu con có thể tiếp tục học thì mọi chi phí con phải tự lo vì gia đình con rất khó khăn.
Câu 8: Nếu số tiền học bổng hội đang cho vẫn còn thiếu đối với em thì số tiền thật sự cần là bao nhiêu để không thấy bị gánh nặng, tính luôn tiền phòng và tiền ăn?
Trả lời: Số tiền học bổng mà cô chú tài trợ cho con vừa để đủ con đóng tiền học phí còn tiền sinh hoạt với tiền trọ thì từ năm nhất con đã đi làm thêm và cũng phần nào trang trãi được ạ. Với con thì gia đình con cũng rất khó khăn nên ba con không thể gửi tiền cho con được vì ba con không còn thấy rõ và gần như đã mất sức lao động nên hầu như mọi số tiền còn lại con phải tự trang trãi do đó con đi làm thêm từ năm nhất vì vậy cũng có ảnh hưởng phần nào đến kết quả học tập của con nên kết quả học tập của con cũng không được giỏi lắm, con cũng biết khi đi làm thêm thì cũng phải đánh đổi lại kết quả học tập không tốt bằng các bạn khác nhưng đây là con đường duy nhất để con có thể tiếp tục việc học ạ, nhưng con hứa với cô chú là con sẽ học thật tốt để không chỉ ra trường với tấm bằng đại học mà còn phải có thêm nhiều kĩ năng khác nữa ạ để có thể thực hiện ước mơ của con và có thể làm được những việc như cô chú ạ. Còn về chi phí thì con dùng số tiền của cô chú hỗ trợ con để con đóng học phí còn tiền sinh hoạt với tiền trọ và một số chi phí phát sinh thêm thì con làm thêm cũng trang trãi được phần nào chi phí ạ, chi phí tài liệu phát sinh thêm nên cung thiếu một ít nhưng cô chú yên tâm ạ. Do con sài cũng tiết kiệm nên cũng có thể nói là trang trãi được ạ.
Câu 9: Từ lúc vào đại học tới nay, em thấy đời vui hơn hay buồn hơn, tầm nhìn có gì thay đổi không?
Trả lời: Dạ, môi trường đại học có rất nhiều niềm vui ạ, nó đã làm cho cuộc sống của con có nhiều màu sắc hơn, theo con thì môi trường đại học có rất nhiều niềm vui ạ như: con đã biết được nhiều bạn bè hơn, cảm giác vui vẻ khi hoàn thành xong một đề tài mà giảng viên giao cho, hoặc con đi làm thì niềm vui khi được lãnh lương ạ,... và còn rất nhiều điều vui vẻ mà môi trường giảng đường đại học mang lại cho con. Bên cạnh đó cũng có một số chuyện buồn mà gặp phải trong cuộc sống. Nhưng con nghĩ nếu cuộc sống mà màu hồng quá thì cũng không tốt lắm phải có khó khăn thì con mới trưởng thành được phải không cô chú! phải vượt qua khó khăn thì mình mới có thể trưởng thành được. Nhưng quan trọng hơn hết từ khi con học đại học thì môi trường này đã dạy con cách định hướng về tương lai mình, giúp con biết đặt ra mục đích và cố gắn thực hiện mục đích đó.
Câu 10: Nếu em được chọn trúng giải, món quà em mơ ước là gì?
Trả lời: Nếu con may mắn con nhận được giải từ cô chú thì con có thể xin cô chú hỗ trợ cho nhiều hoàn cảnh khó khăn hơn nữa được không ạ! đặc biệt là những bạn đang học 12 và có khao khát được học tiếp nhưng do hoàn cảnh nên các bạn đó có thể dang dở việc học,
Cuối lời con xin chúc cô chú trong hội newhope2008 thật nhiều sức khỏe, may mắn và thành công trong công việc ạ.
Nguyễn Văn Bé Tư



15. Con tên là Huỳnh Nguyễn Hồng Mai, quê ở ấp Phong, xã Tân Phong, huyện Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre. Con đang học hệ cao đẳng năm thứ 2, ngành kiểm nghiệm an toàn thực phẩm, trường đại học Công Nghiệp Thực Phẩm thành phố Hồ Chí Minh. Và sau đây là phần trả lời của con ạ!
1. Trong mùa nghỉ dịch Covid 19 con đã ra Bình Dương giữ trẻ thuê cho một số người đi làm mà có con nhỏ nghỉ dịch ở nhà ạ!
2. Mơ ước của con sau khi ra trường sẽ tìm được công việc phù hợp và đúng ngành con học ạ!
3. Dịch Covid ảnh hưởng khá nhiều đến quan niệm sống của con. Con thấy mình phải sống có trách nhiệm với bản thân, gia đình và xã hội nhiều hơn nữa! Vì bản thân còn trẻ, còn nhiều năng lượng, nhiều nhiệt huyết và đam mê con muốn đóng góp một phần nhỏ nhoi nào đó đến với vũ trụ bao la này. Con thấy mỏi ngày thức dậy là một hành trình, một trải nghiệm mới, lòng con lại nao nức và tràng đầy năng lượng để hoàn thành chúng. Còn về ý định thay đổi ước mơ làm nghề khác thì con không hề nghĩ đến. Con cảm thấy bản thân đã đi đúng hướng và ngày càng yêu thích nghề con đã chọn.
4. Con nghĩ cơ hội ra trường rồi sẽ tìm đúng nghề mình học là khá cao. Vì con thấy hiện nay nhu cầu ăn uống của con người ngày càng cao. Nhiều công ty thực phẩm khác nhau ra đời, công ty thực phẩm mà muốn được người tiêu dùng tin tưởng thì đầu tiên là phải đảm bảo được an toàn thực phẩm. Vì vậy kỹ sư kiểm tra an toàn thực phẩm sẽ có cơ hội việc làm cao ạ!
5. Dù biết cơ hội tìm đúng nghề mình học không cao, con vẫn muốn học hết ạ! Vì khó khăn lắm con mới có thể học được tiếp, trong quá trình học con phải nổ lực trải qua những áp lực học tập, áp lực phải tự trang trải cuộc sống khi học cho đến nay. Nên dù có ra sao con vẫn học cho đến cùng. Ra trường có được tấm bằng, dù cho không xin được việc đúng ngành ngay nhưng con tin đó vẫn là cơ hội cho con ở một thời điểm thích hợp nào đó.
6. Nếu con không được vào cao đẳng thì bây giờ có thể con đã vào công ty thực phẩm để làm công nhân thôi ạ! Con làm một thời gian và sẽ quay trở lại con đường học tập ạ! Con vẫn luôn tin tưởng vào con đường học tập là đúng đắn nhất.
7. Nếu không được học bổng của NewHope2008 thì con đã không thể vào nổi cao đẳng ạ! Vì giờ con đã nhận học bổng nhưng về phần trang trải sinh hoạt ăn uống hàng tháng con vẫn phải tự lo, nên nếu không có quỹ học bổng con chắc chắn không thể nào học tiếp được ạ!
8. Sự giúp đỡ của quý cô chú hội NewHope2008 đối với chúng con bấy nhiêu đó là rất nhiều và đủ rồi ạ! Tiền ăn với tiền nhà con vẫn có thể tự trang trải được ! Gánh nặng của con đã được hội NewHope sang sẽ đi rất rất nhiều rồi ạ!
9. Từ lúc vào cao đẳng đến nay, con thấy đời vui hơn rất nhiều. Con thấy tương lai phía trước của mình tươi sáng hơn. Tầm nhìn của bản thân con cũng rộng và xa hơn trước rất nhiều, những dự định, kế hoạch tương lai con đã biết cách thiết kế và thực hiện nó một cách rõ ràng hơn, không còn mơ hồ như xưa nữa. Không còn những suy nghĩ hay lời nói suông, mà thay vào đó con đã từng bước thực hiện.
10. Thật sự là con không nghĩ đến mình sẽ trúng giải. Con chỉ mong quý cô chú thật dồi dào sức khoẻ, thành công trong công và có thật nhiều niềm vui trong cuộc sống. Còn mơ ước của con là hội NewHope2008 luôn bền bỉ theo thời gian, giúp đỡ được nhiều hơn nữa những bạn có hoàn cảnh như chúng con hiện tại!
11. Con xin chúc quý cô chú hội NewHope bình an, thành công, dồi dào sức khoẻ và luôn vui tươi trong cuộc sống!


16. Kính gửi: Quý ân nhân, Quý cô chú hội NewHope2008.

Con tên là Đặng Lê Thanh Hiếu, quê con ở xã Mỹ Hưng, huyện Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre.
Hiện con là sinh viên năm 3 của trường Đại Học Bách Khoa Thành Phố Hồ Chí Minh với chuyên ngành Quản Lý Công Nghiệp.
Lời đầu tiên, cho con gửi lời chúc sức khỏe, an lành đến quý ân nhân, quý cô chú.
Hiện nay, tình hình dịch bệnh Covid-19 đang diễn ra phức tạp, cô chú ở bển hãy giữ gìn sức khỏe ạ! Tình hình dịch bệnh ở Việt Nam đã được kiểm soát tốt, người dân đã đi vào hoạt động sinh hoạt và làm việc bình thường. Tụi con bên này đã bắt đầu học kì II và học tập rất tốt ạ.
Và cho con xin phép gửi lời cám ơn chân thành đến với quý cô chú, quý ân nhân của hội NewHope2008 đã giúp đỡ con trong những năm vừa qua, tiếp sức cho chúng con thực hiện ước mơ hoài bão của mình.
Bên dưới là các câu trả lời của con được viết lên từ cảm xúc của chính mình.

THAM GIA CUỘC THI LUẬN VĂN MÙA HÈ
1. Các em đã làm gì trong mùa nghỉ dịch Covid19?
Sự xuất hiện của đại dịch Covid-19 đã làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến các hoạt động cuộc sống cũng như việc làm của tất cả mọi người.
Tháng đầu khi bùng phát dịch ở Việt Nam, con hiện đang ở kí túc xá Bách Khoa và tất cả các bạn sinh viên đã về quê. Lúc đó, tình hình kinh tế khó khăn, anh hai đã đi du học tiến sĩ Đài Loan, ba con là lao động chính trong nhà, nuôi tôm mướn cho chủ cũng phải nghỉ việc vì dịch bệnh và xâm nhập mặn. Nhà đông người nhưng không có ai tạo ra thu nhập và con không muốn trở thành gánh nặng cho gia đình nên con đã ở lại kí túc xá đi làm thêm, dạy thêm để tự túc cho bản thân và kiếm thêm ít tiền gửi về phụ ba mẹ trang trải chi tiêu cuộc sống cho mấy em trong mùa dịch.
Tháng sau, khi dịch bệnh nghiêm trọng và cả nước cách ly xã hội nên con đã về quê với ba mẹ. Mỗi ngày con đều học online của học kì II, thời gian còn lại con học tiếng anh. Tối đến, con ôn thi cho hai em nhỏ để chuẩn bị cho kì thi quan trọng, em trai thi tuyển sinh vào lớp 10, em gái thi vào đại học. Và em gái kế đang học Đại học Ngân Hàng năm 2.

2. Mơ ước của các em sẽ làm gì khi ra trường ?
Mơ ước của con sau khi ra trường là làm việc ở một tập đoàn công ty lớn phù hợp với chuyên ngành của mình, có cơ hội phát triển và thăng tiến. Trải nghiệm thực tế và sau đó nếu có cơ hội con sẽ tiếp tục học lên thạc sĩ trước 30 tuổi, được đi du học ở nước ngoài để mở rộng tầm nhìn và kiến thức cho bản thân.
3. Dịch Covid có ảnh hưởng quan niệm sống của em không? Có làm em muốn thay đổi ước mơ làm nghề khác không?
Dịch Covid-19 không làm ảnh hưởng đến quan niệm sống của con mà còn giúp con nhận ra giá trị của cuộc sống hơn. Sống tích cực, hạnh phúc và sống ý nghĩa.
Châm ngôn sống của con là “No Pain No Gain”. Phấn đấu vì mục tiêu và tương lai.
4. Các em nghĩ cơ hội ra trường rồi sẽ tìm đúng nghề mình học có cao không?
Chuyên ngành của con sau khi ra trường có thể làm được ở nhiều vị trí như: quản lý chất lượng, quản lý sản xuất, lập kế hoạch sản xuất, mua hàng,… bên mảng sản xuất và dịch vụ đều có thể làm được cả. Những vị trí này hiện nay doanh nghiệp đang tuyển dụng rất nhiều nên con nghĩ mình sẽ làm đúng nghề mình học.
5. Dù biết cơ hội tìm đúng nghề mình học không cao, các em cũng vần muốn học hết đại học không?
Nếu như cơ hội tìm đúng nghề mình học không cao thì con vẫn sẽ tiếp tục học hết đại học. Thứ nhất, vì đây là ước mơ của con từ nhỏ và con không muốn làm thất vọng niềm tin cũng như hy vọng mà gia đình và cô chú đã dành cho con. Thứ hai, cuộc sống không ngừng thay đổi, bản thân mỗi người cần phải học cách thích nghi, nếu không phù hợp thì bản thân cần phải thay đổi, học tập thêm để phù hợp với cái xã hội đang cần.
6. Nếu các em không được vào đại học thì bây giờ các em đang làm nghề gì ?
Nếu con không được vào đại học cũng như không có sự giúp đỡ kịp thời của cô chú thì bây giờ con nghĩ con sẽ phải đi làm công nhân, lao động chân tay vất vả suốt đời và không thể giúp đỡ bố mẹ có cuộc sống tốt hơn trước được.
Con muốn nhắn nhủ với tất cả các bạn có hoàn cảnh khó khăn rằng, chỉ có con đường học vấn mới thoát khỏi cảnh nghèo, chỉ có học mới mở ra một tương lai tươi sáng, các bạn đừng nản lòng, đừng dừng chân bỏ cuộc. Cuộc sống không đơn thuần là tấm lụa trải đầy hoa hồng mà vốn dĩ nó luôn tồn tại đầy chông gai, thử thách. Vì thế, các bạn hãy phấn đấu hết mình, nuôi giữ ước mơ, hoài bão để tự mở cho mình một con đường đến tương lai tốt đẹp.
7. Nếu không được học bổng của NewHope2008 thì các em có vào đại học nổi không? Nếu vào được thì gia đình em tự lo được mấy năm?
Lúc con hay tin con đậu tất cả các trường đại học, con thật sự rất vui mừng sung sướng nhưng thực tế lại phủ nhận cảm xúc ấy vì bao nhiêu lo lắng, bối rối trong gia đình kéo đến. Lúc đó anh hai đi học ở nước ngoài, các em còn nhỏ cần phải đi học, với thu nhập của ba mẹ không đủ trang trải sinh hoạt bữa cơm hàng ngày thì làm sao có thể nuôi con tiếp tục học đại học. Con nghĩ mình sẽ phải nghĩ học.
8. Nếu số tiền học bổng hội đang cho vẫn còn thiếu đối với em thì số tiền thực sự cần là bao nhiêu để không thấy bị gánh nặng, tính luôn tiền phòng và tiền ăn ?
Cô chú ạ, đối với con thì số tiền học bổng đó là vô cùng lớn. Từ khi con học đại học đến giờ, cũng nhờ số tiền quý giá ấy mà con có thể đóng học phí mỗi năm tiếp tục học lên và thực hiện ước mơ hoài bão của mình. Nhận thức được hoàn cảnh khó khăn và ba mẹ vất vả không thể gửi tiền ăn hàng tháng nên từ lâu con đã tự túc tiền sinh hoạt, tự lập để bản thân trưởng thành hơn, thời gian không học ở trường, con đi làm thêm ở các siêu thị, tối rãnh con đi dạy thêm để kiếm tiền trang trải qua ngày. Nhưng mục tiêu chính là học tập nên con cũng cân bằng giữa việc học và làm.
Theo quan điểm của con thì sinh viên nên đi làm thêm, ngoài việc có thêm thu nhập tự trang trải cho cuộc sống, không phụ thuộc vào tiền của bố mẹ mà còn giúp con có cái nhìn thực tế và trãi nghiệm được cuộc sống, giúp con rèn luyện những kĩ năng cũng như kinh nghiệm sống cần thiết không được dạy ở trường để chuẩn bị hành trang bước vào đời sau khi tốt nghiệp.
9. Từ lúc được vào đại học tới nay, em thấy đời vui hơn hay buồn hơn, tầm nhìn có thay đổi gì không?
Từ lúc bước chân vào đại học đến giờ, cuộc sống con như một trang giấy mới, vui hơn, hạnh phúc hơn. Có thêm được nhiều bạn bè khắp mọi miền đất nước. Tầm nhìn con được mở rộng hơn vì con thấy có rất nhiều cơ hội đang đợi con phía trước, vì thế con đã đặt ra nhiều mục tiêu ngắn hạn và dài hạn, lên kế hoạch cho bản thân và đang phấn đấu không ngừng thực hiện nó.
10. Nếu em được chọn trúng giải, món quà em mơ ước là gì ?
Vào học kì II sau mùa dịch này, con phải đóng học phí và phí ở kí túc xá. Hiện tại, con làm gia sư dạy thêm chỉ đủ trang trải chi phí sinh hoạt ăn uống, tự túc cho bản thân nên không thể chi trả cho phần học phí lớn này. Nếu con được chọn trúng giải, con mong ước có được một phần quà nho nhỏ để đóng học phí và phí ở kí túc xá.
Dù được giải hay không thì con cũng cảm thấy rất vui vì cuộc thi này đã tạo điều kiện để quý cô chú và quý ân nhân trong hội có thể hiểu nhiều hơn về cuộc sống của chúng con.
Cuối thư, con xin kính chúc quý cô chú bình an, hạnh phúc, sống vui vẻ mỗi ngày và kính chúc hội ngày càng phát triển mạnh.
Con
Đặng Lê Thanh Hiếu



17. Con xin chào Cô Chú ạ!
Con tên là Nguyễn Văn Liễu, con ở xã Tân Phong, huyện Thạnh Phú, hiện tại con đang học năm thứ 3, ngành Y Đa khoa của trường Đại Học Y Dược Cần Thơ đây ạ.
Cô Chú có khỏe không? Tình hình dịch bệnh bên đấy như thế nào rồi Cô Chú? Dịch bệnh có giảm hơn chưa Cô Chú? Con thì khỏe thưa Cô Chú. Do con vừa mới hoàn thành xong kỳ thi thực tập và kỳ thi giữa kỳ nên con nộp bài chậm, con mong Cô Chú thứ lỗi cho con. Và sau đây con xin trả lời một số câu hỏi của bài luận văn ạ.
So với nhiều trường đại học khác thì trường của con có một kỳ nghỉ dịch khá là đặc biệt. Lần đầu tiên trường con cho nghỉ từ Tết Âm lịch đến cuối tháng 2 dương lịch, thời gian này thì con chỉ ở xung quanh nhà, ôn lại những bài đã học ở trên lớp và giúp đỡ ba mẹ công việc nhà thôi ạ. Lần 2 con được nghỉ dịch là sau khi đi học lại khoảng 1 tháng, là giữa tháng 4 đấy ạ, lần nghỉ này thì con được nghỉ 3 tuần. Trong khoảng thời gian 3 tuần này thì con vẫn ở nhà thôi ạ, vẫn học bài và làm việc nhà và có một điều đặc biệt hơn là con được học lý thuyết các môn online nhờ chiếc máy tính mà Cô Chú đã trao cho con trong lần đầu con được nhận học bổng từ Cô Chú đấy ạ. Học online thật sự có nhiều điều thú vị lắm, tuy không được trao đổi trực tiếp đối mặt với giáo viên nhưng đổi lại chúng con lại trao đổi với giáo viên qua online nhiều hơn vì chúng con sẽ bớt ngại và mắc cỡ hơn. Và sau 3 tuần nghỉ đó thì con đi học trở lại cho đến nay luôn. Qua đây con rất biết ơn Cô Chú vì chiếc laptop mà Cô Chú đã dành cho con, nó thật sự giúp ích cho con rất nhiều, đặc biệt là cho việc học online trong mùa dịch này đấy ạ.
Cũng như các anh chị và các bạn khác, một khi con đã vào được trường Y thì ước mơ khi ra trường của con cũng sẽ là được làm một người bác sĩ thật tốt, cứu chữa được cho nhiều người bệnh. Để làm được điều đó, con hiện tại vẫn đang cố gắng học tập và trao dồi kiến thức để khi ra trường con có đủ kiến thức để chữa bệnh, như 1 người thầy của con đã từng nói: "Muốn là một người bác sĩ tốt thì trước hết chúng ta phải là một người bác sĩ giỏi. Vì nếu ta là một người bác sĩ giỏi thì ta sẽ không làm hại bệnh nhân của mình. Đó là một điều kiện quan trọng để trở thành một người bác sĩ tốt.". Và con đã, đang và sẽ cố gắng hết mình để trước hết là sẽ không làm hại đến bệnh nhân và sau đó sẽ là điều trị được bệnh của bệnh nhân ạ.
Qua kỳ dịch Covid này thì quan niệm sống của con không những không thay đổi mà ngược lại nó cũng được cũng cố thêm nữa. Quan niệm sống của con là: "Vui vẻ, lạc quan và tin tưởng vào sự lựa chọn của bản thân mình.". Trong đợt dịch Covid này, khi nhìn thấy sự cố gắng, nỗ lực cứu chữa cho bệnh nhân thì con cảm thấy biết ơn các bác sĩ và đội ngũ nhân viên Y Tế, con càng ngưỡng mộ họ hơn và chính điều đó đã làm cho con quyết tâm hơn trong ngành học của mình và con cũng không có ý định đổi sang ngành học khác hay thay đổi ước mơ nghề nghiệp khác đâu Cô Chú.
Theo như con nghĩ, cơ hội tìm việc làm của nghề con đang học sẽ khá là cao vì Việt Nam hiện nay đang rất cần đội ngũ chăm sóc Y Tế cũng như là đội ngũ bác sĩ để chăm sóc sức khỏe cho người dân do tỷ lệ bác sĩ so với dân số hiện đang khá thấp, và chúng ta cũng cần nhân lực cho những lúc dịch bệnh bùng phát bất ngờ như đại dịch Covid hiện nay. Nhưng nếu như cơ hội tìm việc làm đúng ngành học có không cao đi chăng nữa thì con vẫn quyết tâm theo đuổi đến cùng ngành học hiện tại của con vì đây là ngành mà con yêu thích từ rất lâu và cũng là ước mơ hiện tại của con, vì vậy con vẫn luôn tin vào sự lựa chọn này dù có việc gì xảy ra.
Nếu không được vào đại học thì con cũng không biết con sẽ làm nghề gì nữa, có thể là con sẽ ở nhà nuôi bò, nuôi heo,... hay có thể là con sẽ đi làm công nhân ở một công ty nào đó, hoặc cũng có thể là con sẽ làm phục vụ ở một quán ăn, quán nhậu,...con cũng không thể nghĩ được mình sẽ như thế nào nếu như con không được vào đại học nữa.
Nếu như không được nhận học bổng của Cô Chú, Hội NewHope2008, thì có lẽ con cũng không thể nào vào đại học hiện tại được hoặc nếu có vào được đi chăng nữa thì số tiền để đóng học phí (khoảng 20 triệu VNĐ cho 1 năm học, chưa kể năm sau sẽ tăng hơn năm trước nữa ạ) thật sự quá lớn đối với con và gia đình con, còn chưa tính đến tiền ở trọ, tiền ăn uống, tiền tài liệu sách vở nữa... Số tiền đó thật sự quá lớn đối với gia đình con, con nghĩ mình sẽ không vượt qua nổi năm học đầu tiên nếu như không có sự giúp đỡ của Cô Chú đâu ạ.
Kể từ lúc vào học đại học đến nay, con cảm thấy mình vui vẻ hơn, con được làm quen, kết bạn với nhiều bạn mới, con được giao tiếp với nhiều người hơn, con được biết những người anh chị và thầy cô rất tận tình giúp đỡ con cả trong việc học cũng như trong cuộc sống xa nhà nữa. Họ đã cho con học hỏi rất nhiều, từ kiến thức đến cách giao tiếp xã hội, con thật sự cảm ơn họ vì họ đã đến với cuộc sống của con và làm nó trở nên tốt đẹp hơn.
Con không nghĩ là con sẽ đạt giải với bài trả lời của con nãy giờ đâu, mặc dù khi tham gia một cuộc thi thì ai cũng mong muốn mình đạt giải cả. Con biết con không có khiếu ăn nói, con cũng không có khiếu làm văn, con chỉ suy nghĩ ra được ý gì thì con ghi lại rồi con đọc đi đọc lại nhiều lần rồi sửa lỗi sao cho câu đúng chính tả và đọc cho câu văn êm tai thôi. Vì điều đó mà mặc dù con đã bắt đầu viết thư này vào 2 ngày trước nhưng đến tận hôm nay con mới gửi đến Cô Chú. Nếu như may mắn mà bài viết này đạt giải thì dù cho giải thưởng có là gì đi nữa thì con cũng thấy vui vì con đã có một kỷ niệm trong mùa hè này rồi, một mùa hè mà con phải dùng 2 ngày chỉ để đọc đi đọc lại một bài thi chỉ để sửa lỗi chính tả thôi đấy Cô Chú ạ. Và nếu như con được quyền chọn một món quà cho giải thưởng lần này thì con xin chọn một chiếc ống nghe dùng để khám bệnh đấy ạ, con chọn món quà này vì hiện tại con chưa có đủ điều kiện để mua được một chiếc ống nghe như thế nhưng chiếc ống nghe lại là một dụng cụ rất cần thiết cho việc thực tập ở bệnh viện, hiện tại thì con đang mượn ống nghe của bạn để khám bệnh thôi. Con xin cô chú món quà này không phải vì giá trị của nó mà vì đây là một dụng cụ rất cần thiết đối với con hiện tại.
Và con một lần nữa xin lỗi Cô Chú vì sự chậm trễ của con. Con cũng cảm ơn Cô Chú về phần học bổng mà Cô Chú đã trao cho con và cả chiếc laptop xinh xắn và tiện lợi nữa ạ. Con xin cảm ơn Cô Chú rất nhiều!
Cuối cùng, con xin chúc Cô Chú và gia đình luôn khỏe mạnh và hạnh phúc.
Con xin chào Cô Chú.
Con, Nguyễn Văn Liễu


18. Con xin chào Quý cô chú,
Con tên là Trần Thị Thanh Thúy, quê ở Giao Thạnh, Thạnh Phú, Bến Tre. Hiện là sinh viên năm 3, ngành kinh tế và quản công, trường Đại học Kinh tế Luật.
Dưới đây là phần trả lời câu hỏi cuộc thi luận văn, cô chú đọc và chấm điểm giúp con ạ. Con cảm ơn Quý cô chú.
1. Các em đã làm gì trong mùa nghỉ dịch Covid19?
=> Con ở nhà học online và phụ giúp ba mẹ làm việc nhà.
2. Mơ ước của các em sẽ làm gì khi ra trường ?
=> Tìm được một công việc ổn định, học thêm một loại ngoại ngữ mới
3. Dịch Covid có ảnh hưởng quan niệm sống của em không? Có làm em muốn thay đổi ước mơ làm nghề khác không ?
=> Qua mùa dịch thì quan niệm sống của con vẫn vậy ạ, chỉ là thận trọng hơn trong sức khỏe của mình. Về ước mơ trong tương lai thì vẫn vậy ạ, không có gì thay đổi.
4. Các em nghĩ cơ hội ra trường rồi sẽ tìm đúng nghề mình học có cao không?
=> Dạ không ạ, theo con nghĩ thì dù nghề nghiệp có đúng chuyên ngành hay không cũng không quan trọng, chỉ cần mình tìm đúng công việc phù hợp với mình là được ạ.
5. Dù biết cơ hội tìm đúng nghề mình học không cao, các em cũng vần muốn học hết đại học không?
=> Dạ vâng, theo con học đại học không chỉ học về kiến thức mà còn rèn luyện cho mình nhiều kỹ năng khác nữa, đối với những bạn học chuyên ngành như con thì đa phần ra trường điều làm việc trái chuyên ngành. Nên việc học đại học chính là nền tảng cơ bản để con bước ra xã hội.
6. Nếu các em không được vào đại học thì bây giờ các em đang làm nghề gì ?
=> Nếu như con không được vào đại học thì có lẽ bây giờ sẽ là một công nhân trong khu công nghiệp nào đó hoặc là ở quê được người khác hỏi cưới rồi lập gia đình.
7. Nếu không được học bổng của NewHope2008 thì các em có vào đại học nổi không? Nếu vào được thì gia đình em tự lo được mấy năm ?
=> Có lẽ sẽ được nhưng mà con nghĩ chắc cũng chỉ lo được 1-2 năm đầu thôi ạ. Hoặc là chỉ lo được học phí còn những khoảng thì sẽ lo không nổi.
8. Nếu số tiền học bổng hội đang cho vẫn còn thiếu đối với em thì số tiền thực sự cần là bao nhiêu để không thấy bị gánh nặng, tính luôn tiền phòng và tiền ăn ?
=> Tiền học bổng của hội cho con vừa đủ tiền học phí thôi ạ, nếu tính thêm tiền trọ và tiền ăn thì mỗi năm khoảng thêm 20 triệu nữa. Nhưng mà đối với số tiền trên con thấy quá đủ rồi, vì tiền ăn và tiền trọ thì con có thể tự làm thêm và xin một ít từ gia đình.
9. Từ lúc được vào đại học tới nay, em thấy đời vui hơn hay buồn hơn, tầm nhìn có thay đổi gi` không?
=>Từ lúc vào đại học đến nay con cảm thấy vui hơn rất nhiều, gặp được nhiều người hơn, biết được nhiều thứ hơn. Quan trọng là con dần trưởng thành trong môi trường đại học này, quan niệm về cuộc sống cũng dần thay đổi theo chiều hướng tích cực.
10. Nếu em được chọn trúng giải, món quà em mơ ước là gì ?
=> Nếu con được trúng giải thì món quà mà con mơ ước là lệ phí tham gia thi TOEIC ạ.
Cháu của cô chú, Thanh Thúy.



19. Kính chào quý cô chú trong hội NewHope2008. Con tên là Nguyễn Thị Thùy Dương, con ở Bến Tre, hiện tại con là sinh viên năm 2 tại Trường Đại học Công nghê thông tin- Đại học Quốc gia Thành phố Hồ Chí Minh. Đầu tiên con xin chúc cô chú và gia đình thật nhiều sức khỏe, luôn thành công trong công việc và cuộc sống. Hiện tại con đang trong giai đoạn chuẩn bị ôn thi cuối kì, kết thúc đồ án nên con khá bận, vì vậy đến hôm nay con mới có thể tham gia cuộc thi này. Con xin được trả lời các câu hỏi của cô chú.
1. Trong mùa Covid19, con đã thực hiện rất nhiều biện pháp để hạn chế thấp nhất sự tiếp xúc đối với mọi người xung quanh để tránh lây nhiễm đến mức tối thiểu. Tuy đại dịch đã lấy đi sinh mạng của rất nhiều người nhưng nó cũng gắn kết các thành viên trong gia đình với nhau, trong hơn 3 tháng nghỉ dịch, con đã ở nhà với ba mẹ, chị và em gái của con, gia đình con quây quần bên mỗi bữa cơm chiều, con có thể phụ giúp ba mẹ những việc mà ba mẹ làm lúc con đi học và còn rất rất nhiều việc khác nữa.
2. Ngành con đang học là sự giao thoa giữa kinh doanh và công nghệ thông tin, nên con mong sau khi ra trường con có thể làm việc trong mảng digital marketing, đưa những thông tin sản phẩm đến với người tiêu dùng 1 cách nhanh nhất.
3. Dịch Covid19 đã ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân trên toàn thế giới, nhưng không hề ảnh hưởng đến quan niệm sống của con cũng như ước mơ của con, vì nếu ước mơ dễ dàng thay đổi thì chứng tỏ con đã không quyết tâm với nó.
4. Việc làm đúng ngành là một vấn đề được rất nhiều bạn trẻ quan tâm hiện nay, nhưng mà theo con nghĩ nếu mình thực sự có năng lực thì cơ hội tìm được việc đúng ngành sẽ cao hơn.
5. Cá nhân con vẫn muốn học hết Đại học, vì nó là sự minh chứng cho 12 năm cố gắng, mọi sự cố gắng đều sẽ được đền đáp xứng đáng.
6. Nếu năm đó con không được vào đại học thì có lẽ giờ này con đang làm nông ở quê rồi ạ vì gia đình con xuất thân từ nông dân, con biết là làm nông thì khó có thể thoát nghèo nên con mới cố gắng học tập và thi đậu Đại học.
7. Ngày xưa nếu con không được quý cô chú hội NewHope2008 giúp đỡ thì chắc chắn là con không thể vào Đại học được đâu ạ, và cũng không có suy nghĩ gia đình con sẽ lo được bao lâu.
8. Số tiền cô chú cho con đã quá đủ rồi ạ, tiền sinh hoạt hàng tháng ba mẹ vẫn cho con, cộng thêm việc con cố gắng đi làm thêm thì mọi thứ đều ổn ạ, tiền phòng thì giá phòng ở Kí túc xá tương đối rẻ nên gia đình con vẫn có thể cố gắng được.
9. Từ lúc vào Đại học tới nay, cuộc sống con đã thay đổi rất nhiều, con sống vui vẻ hơn rất nhiều, tuy hơi khó khăn nhưng con đã biết tự lập, tìm tòi ra những thứ mà ngày xưa mình chưa từng biết đến. Con đã biết tham vọng nhiều hơn, tham một cuộc sống tốt đẹp hơn rất nhiều.
10. Con chưa từng mong sẽ nhận được quà gì đó từ cô chú, vì cô chú đã giúp đỡ chúng con rất nhiều rồi ạ. Con mong cô chú sẽ có thật nhiều sức khỏe để có thể giúp đỡ những hoàn cảnh như con.
Cảm ơn cô chú đã đọc thư của con!





Dưới đây là ý kiến của một vị giám khảo đã được mời chấm cuộc thi này, mời các em đọc để thấy niềm trăn trở của các cô chú bên này:
Các em thân mến,
Cô là một trong các cô chú đọc thư các em tham dự cuộc thăm hỏi và tìm hiểu thêm về hoàn cảnh sống bên đó của các em trong mùa dịch Covid-19 này.

Cô đã đọc những thư trả lời cho mười câu hỏi đã đặt ra và muốn thưởng cho tất cả vì nếu là cuộc thi văn, thì sẽ có thắng có thua vì giải thưởng có hạn. Còn cô đọc để hiểu, rồi thêm thương và đồng cảm, nên cô không đành lòng chỉ chọn ba em nào đó còn mười mấy em còn lại không được gì. Nên cô đề nghị xin cho các em tham dự mỗi em một "phần thưởng tham gia " vì thật ra sau khi đọc hết thư các em, cô thấy vui vì các em quả đúng như cô đã nghĩ, là những học trò giỏi, những người con ngoan và là những công dân ưu tú cho xã hội sau này.

Các em đã tự chọn con đường tương lai cho các em tùy theo mơ ước và khả năng của các em và do đó, Hội của chúng ta có đủ nhân tài với tất cả những ngành nghề ở các đại học ở Saigon, Cần Thơ và Trà Vinh.

Khi đặt ra mười câu hỏi cho các em, cũng là những băn khoăn của cô chú bên này, không biết các em sống ra sao, học hành thế nào và có những khó khăn, vui buồn gì khi lên đại học. Vì hoàn cảnh khó khăn, nên các em đều mơ ước được lên đại học và các cô chú bên này cũng đã thử giúp từng năm chứ không dám hứa có thể bảo trợ luôn một lần cho đến khi các em ra trường.

Lúc đầu vì số người nghèo quá nhiều, nên hội chỉ giới hạn trong việc phát gạo và một ít thực phẩm cho người già yếu, tật bệnh. Rồi sau đó, ý tưởng giúp học bổng đưa ra khiến cho mọi người suy nghĩ nhiều nhưng cuối cùng rồi cô chú cũng thử đưa ra ý kiến này xem có mạnh thường quân nào ra tay giúp đỡ, dù chỉ là năm đầu để các em có cơ hội được đặt chân vào ngưỡng cửa đại học, nhìn thấy một khung trời mới, học hỏi với nhiều thầy cô, bạn bè từ đủ mọi nơi, mọi tầng lớp để thay đổi cuộc đời.

Cho đến hôm nay, hội đã có chương trình học bổng gần mười năm, và số các em ra trường, làm thầy cô giáo, kỹ sư, các chuyên viên đủ mọi ngành nghề và mới đây cũng có một bác sĩ vừa ra trường. Cô chú nhìn được hoa và trái của hội qua sự thành công của các em và vô cùng xúc động. Cô chú đã rưng rưng nước mắt khi nhìn hình ảnh các em trong ngày ra trường, như những đóa hoa, những cánh bướm rạng rỡ với nụ cười tràn đầy tin yêu và hy vọng ở tương lai.

Các em ra trường, có việc làm cũng đã chung tay góp thêm học bổng cho các em khác. Nhờ vậy mà có thêm một ước mơ được lên đại học của một em học trò nào đó trong các em đã thành hình.

Cô chú vẫn luôn muốn có khả năng giúp càng nhiều em lên đại học càng tốt. Vì qua thư trả lời của các em, các em đều nhận thức rõ giá trị của bằng đại học và ích lợi của sự học ra sao nên dù hoàn cảnh có khó khăn tới đâu, các em cũng cố gắng bám theo mơ ước như kiếm việc làm thêm để trang trải chi phí ăn ở để không bỏ cuộc nửa chừng. Nhìn thấy các em chia sẻ như thế, cô chú thật xúc động nên cô xin ban giám khảo nếu cho quà từng em theo như thư của các em đã đề ra thì sẽ không đủ khả năng đáp ứng tất cả. Nên cô mong tất cả các em đều được một phần khích lệ và để cảm ơn các em đã chia sẻ cho cô chú bên này hiểu thêm về cuộc sống của các em bên nhà.

Vì các giám khảo có sự độc lập và chọn theo tiêu chuẩn riêng nên chắc chắn sẽ không giống nhau cho ba giải nhất, nhì, ba.

Riêng cô chỉ đề nghị vì không có câu trả lời nào đúng sai, giỏi dở mà chỉ là tâm tình chia sẻ với cô chú, nên mong ban giám khảo sẽ tặng đồng đều cho các em tham dự.

Còn như những em sắp ra trường, có thể mừng cho thêm một phần quà.

Những em có hoàn cảnh mồ côi cũng sẽ thêm một phần an ủi cho sự mất mát người thân.

Những em có tinh thần tình nguyện giúp cộng đồng cũng đáng khen thưởng.
Những em có khả năng lãnh đạo, sáng kiến cũng làm cô chú ngưỡng mộ.

Riêng cô, lúc đầu không có trong chân bảo trợ cuộc thi này. Nhưng sau khi đọc thư các em, cô đã quyết định tặng phần thưởng cho em Nguyễn Văn Bé Tư vì một lý do riêng:

• Cô luôn trăn trở muốn tăng thêm số em được chọn vào đại học năm đầu, nhưng quỹ bảo trợ có hạn. Nhưng em Bé Tư đã muốn dùng phần thưởng nếu được cho cuộc thi này để làm học bổng cho những người bạn vì không tiền đóng học phí mà đành tắt ngấm niềm ước mơ của tuổi trẻ và quay mặt bước đi trong nỗi buồn do hoàn cảnh nghèo khó khiến cho tương lai chìm vào nhọc nhằn, buồn tủi mà em đã chứng kiến.
• Cô thấy em Bé Tư thật có lòng nên cô thật cảm động và cảm kích em. Vì em mà cô sẽ tặng hai phần học bổng cho hội. Nếu có thể, cô xin Hội cho em đề nghị hai người học trò nghèo muốn lên đại học mà không đủ khả năng. Cô tin tưởng em Bé Tư sau này sẽ còn giúp mở cửa tương lai cho rất nhiều em học trò khác. Cảm ơn em đã tìm cho cô một giải thưởng mà cô rất vui lòng, đẹp ý và nhờ em mà có thêm được hai em học trò khác được mơ ước của mình.

KẾT QUẢ CUỘC THI 10 CÂU HỎI TRONG MÙA COVID

 

Cuộc thi 10 câu hỏi được tổ chức để tạo cơ hội cho các em chia xẻ về những kinh nghiệm sống, niềm mơ ước, và cách nhìn của các em sau mấy năm vào đại học.  Qua 10 câu hỏi này chúng ta sẽ hiểu được các em hơn, biết được đại  học có thay đổi tầm nhìn của các em không, và nhất là giúp các em đạt được những món quà mơ ước như một chút an ủi trong mùa dịch bệnh này .   
---------------------------------------
Các em thân mến,
Đây là kết quả của cuộc thi trả lời 10 câu hỏi.   Có tổng cộng 19 em tham dự.
3 em sau đây được giải nhất, và sẽ được món quà mà các em mơ ước:
- Lê Chấn Đông, sv năm 2
- Phan thị Ngọc Hân, sv năm 4
- Ngô thị Như Ý, sv năm 1

7 em sau đây được giải nhì đồng hạng, mỗi em được $300 đô la để góp một phần thực hiện
điều em mơ ước trong câu hỏi số 10:
-Trần Thị Thanh Thúy
-Cao Văn Vinh
- Phan Thùy Dung
- Đặng Thị Yến Ngọc
- Bùi Văn Vốn
- Hồ Đăng Khoa
- Nguyễn Văn Liểu

2 em sau đây được giải an ủi, mỗi em được $150
- Đỗ Thúy Mị
- Đặng Lê Thanh Hiếu

7 em còn lại được $50 mỗi em vì đã tham dự cuộc thi:
- Đoàn Thị Ý Nhi
- Nguyễn Thị Phương Thảo
- Huỳnh Thị Ánh Như
- Nguyền Thị Ngọc Y
- Nguyễn Văn Bé Tư
-Huỳnh Nguyễn Hồng Mai
-Nguyền Thị Thùy Dung

Cám ơn các em đã tham dự nhé.  Cac' em hãy liên lạc với anh Phong để lãnh phần thưởng .
Cô chú nhờ anh Phong phát và chụp hình dùm nên lúc nào tiện cho anh Phong thì chúng ta làm lúc đó nhé.
Cô chú hội NewHope2008

Dưới đây là thơ cảm ơn của các em trúng giải và  hình phát 3 món quà giải nhất cho các em Ngô Thị Như Ý, Phan Thị Ngọc Hân, và Lê Chấn Đông.

Con xin chào quý cô chú, quý mạnh thường quân, con tên là Ngô Thị Như Ý, sinh viên năm nhất, ngành ngôn ngữ Anh, hiện con đang theo học tại trường Đại học Sư phạm thành phố Hồ Chí Minh.
Lời đầu tiên cho con gửi lời chúc sức khỏe đến quý cô chú và quý mạnh thường quân đã luôn luôn giúp đỡ con. Con cũng xin lỗi quý cô chú vì con gửi mail chậm trễ, do con đã soạn rồi nhưng Email của con có vấn đề nên gửi đến quý cô chú chậm trễ. 
Cảm xúc của con lúc nảy hạnh phúc khôn tả vì con vừa nhận được một chiếc xe máy mới từ quý cô chú. Đó là một phần thưởng vô giá mà quý cô chú dành cho con. Con thật sự rất rất hạnh phúc về điều đó. Thật sự có nằm mơ con cũng không ngờ mình sẽ có được một phương tiện mới đến vậy. Con thấy mình thật may mắn hơn biết bao người vì con được quan tâm nhiều đến như vậy. Con xin chân thành cảm ơn đến quý cô chú đã hỗ trợ và giúp đỡ con. Giúp đỡ cho con có một phương tiện đi lại thuận lợi hơn để con vừa đi học vừa đi làm.
Con xin hứa sẽ bảo quản thật tốt món quà này và xem nó như một sự nhắc nhở động viên từ quý cô chú rằng con phải cố gắng học để thực hiện ước mơ mà con đã nói đến. Nhắc nhở rằng con không được bỏ cuộc. Có được phương tiện đi lại con sẽ cố gắng tham gia vào các câu lạc bộ giao tiếp và phát triển kĩ năng của trường nhiều hơn để rèn luyện hoàn thiện bản thân. Con sẽ cố gắng hoàn thành thật tốt việc học của mình hơn vào năm 2.
Cuối lời một lần nữa con xin gửi lời cảm ơn chân thành đến quý cô chú hội học bổng Newhope2008 đã giúp đỡ con rất nhiều trong học tập và cuộc sống. Con xin chúc quý cô chú và quý mạnh thường quân thật nhiều sức khỏe, luôn luôn may mắn và thành công trong công việc cũng như cuộc sống.
Con chào quý cô chú.
Ngô Thị Như Ý
----------------------------------------------------------
Quý cô chú kính mến!
Hôm nay, con nhận được xe máy từ quý cô chú gửi tặng cho con, con rất sung sướng và hạnh phúc. Con không thể nào tưởng tượng được có ngày con sẽ mua nổi một chiếc xe máy đẹp như thế, cô chú như những ông tiên, bà tiên xuất hiện trước những mảnh đời bất hạnh của chúng con vậy. Cô chú biến ước mơ của con thành hiện thực. Con cứ ngỡ như là phép màu. 
Con cảm ơn quý cô chú rất nhiều ạ. Con hứa sẽ sử dụng và bảo quản chiếc xe mà cô chú gửi tặng con một cách an toàn và cẩn thận. Con sẽ cố gắng học tập để trở thành một công dân tốt và có ích cho đất nước.
Cuối thư, cô chú hãy giữ gìn sức khỏe nhé, vì không có ông tiên, bà tiên nào mà không biết mệt mỏi ạ. Con chúc cô chú sức khỏe dồi dào, và thành công.
Thân gửi. 
PHAN THỊ NGỌC HÂN

Con chào quý cô chú! Con tên Lê Chấn Đông, sinh viên năm 2 ngành thiết kế đồ gỗ nội thất , trường đại học Nông Lâm TP. Hồ Chí Minh.

Hôm nay chú Phong đã dẫn con và 2 bạn nữa đi mua xe ạ. Con đã nhận được xe rồi. Con và gia đình rất vui khi nhận được phần quà này.

Con cảm ơn quý cô chú rất nhiều đã tặng chiếc xe máy này cho con.

Con xin hứa sẽ sử dụng xe đúng mục đích, có xe rồi con sẽ dễ đi tìm việc làm thêm để giúp đỡ cho bà của con.

Cuối thư, con xin chúc quý cô chú mạnh khỏe, vui vẻ, may mắn và thành công ạ.

Con cảm ơn quý cô chú rất rất nhiều!!!
Lê Chấn Đông


 

Kính chào quý cô chú, 
Con tên là Trần Thị Thanh Thúy, sinh viên năm 3 trường Đại Học Kinh tế Luật. Thời gian vừa qua cô chú có khoẻ không ạ? Con vừa kết thúc năm 3 rồi ạ, hiện tại thì con vừa đi làm vừa đi thực tập rồi ạ, mùa dịch vừa qua đã làm cho cuộc sống chúng ta đảo lộn lên, ở Việt Nam 2 tháng vừa rồi đã ổn định hơn, nhưng đột nhiên 3 ngày gần đây dịch lại bùng phát lên nữa ạ. Điều này làm cho mọi người ở Việt Nam vô cùng lo lắng, con cũng rất sợ hãi ạ. Thật may mắn là vừa qua cô chú đã tổ chức cuộc thi luận mùa hè, con tham gia thi và được giải nhì, hôm nay con đã nhận được 300đô rồi ạ. Con thật biết ơn cô chú, nhờ phần thưởng này, kinh tế của con đã bớt khó khăn hơn. Con chỉ mong sao mình có thể tốt nghiệp đúng hạn như dự định và có việc làm để có thể quay lại giúp đỡ các bạn nhỏ khác có tinh thần ham học và vượt qua khó khăn. 
Con không biết nói gì hơn ngoài việc cảm ơn cô chú thật nhiều ạ. 
Chúc cô chú có thật nhiều sức khỏe và chúng ta cùng nhau cố gắng vượt qua mùa dịch. 
Thanh Thúy
--------------------------------------------------------------------------
Chào cô, chú! 
Con tên là: Bùi Văn Vốn,  hiện con là sinh viên năm 2 trường Đại học Tài Chính Marketing , chuyên ngành kế toán doanh nghiệp. 
Hôm nay con viết thư này với lý do:
Thứ nhất,  con cảm ơn cô chú đã tạo điều kiện cho tụi con tham gia cuộc thi luận văn mùa hè,  thông qua đó tụi con có thể tâm sự với cô chú nhiều hơn. 
Thứ hai, con cảm thấy rất vui vì con được giải nhì của cuộc thi, con cảm ơn cô chú đã dành tình cảm cho tất cả chúng con. 
Thứ 3, con muốn báo cho cô chú biết rằng con đã nhận được số tiền 300 đô la từ chú Phong. 
Con thật sự rất vui và hạnh phúc khi nhận được kết quả từ cô chú.  Con cảm ơn tình cảm của cô chú dành cho con và những bạn còn lại.  Con hưa sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng cô chú. 
Con xin cảm ơn và chúc cô chú dôi dào sức khoẻ. 
       Con
    Bùi Văn Vốn
----------------------------------------------------------------------------

Kính gửi cô chú Hội NewHope2008
Con tên Phan Thị Thùy Dung, sinh viên năm Tư trường Đại học Nông Lâm thành phố Hồ Chí Minh
Hôm nay, con viết mail này gửi đến quý cô chú nhằm bày tỏ niềm vui phấn khích và lòng biết ơn của con đối với món quà mà cô chú đã trao tặng. Cô chú ơi, đây sẽ là niềm động lực thúc đẩy con cố gắng nhiều hơn nữa, được sự bảo ban, giúp đỡ về mặt tinh thần lẫn vật chất của quý cô chú đối với con khiến con thật sự rất cảm động. Con đã nhận được 300 đô la từ cô chú, con hứa sẽ thật chăm chỉ học tập để không phụ lòng cô chú đã kỳ vọng, đặt trọn niềm tin vào con.
Mai đây, sau khi con ra trường, con hứa sẽ thực hiện tiếp nối nghĩa cử cao đẹp này từ cô chú, giúp đỡ các em có cơ hội học tập như con.
Cuối thư, con một lần nữa chân thành cảm ơn quý cô chú đã luôn yêu thương, quan tâm chúng con. Con kính chúc quý cô chú thật nhiều sức khỏe, luôn luôn bình an, hạnh phúc.
Mãi thương yêu cô chú!
Trân trọng
Thùy Dung
------------------------------------------------------------------------------------

Cô Chú thân mến,
Con tên là Đặng Thị Yến Ngọc, đang là sinh viên năm 3 Trường Đại học Sư phạm TP. Hồ Chí Minh chuyên ngành Quốc tế học, con đến từ xã Giao Thạnh, huyện Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre.
Con đã liên hệ anh Phong và nhận được phần thưởng 300 USD rồi ạ. Con cảm ơn Cô Chú đã giúp đỡ cho con rất nhiều dù tình hình dịch bệnh cũng khiến Cô Chú gặp không ít khó khăn. Con cũng cảm ơn anh Phong đã là cầu nối cho con được gặp và nhận những phần học bổng quí giá từ Cô Chú. 
Con sẽ sử dụng đúng phần thưởng này với ước mơ mà con đã chia sẻ với Cô Chú.
Con chúc Cô Chú luôn có nhiều sức khỏe, thành công hơn trong công việc và giúp được nhiều bạn có hoàn cảnh như con được dệt tiếp ước mơ của mình. 
Con cảm ơn Cô Chú rất nhiều!
Yến Ngọc
------------------------------------------------------------------------------------------
Dạ con là Đỗ Thúy Mỵ sinh viên năm nhất khoa du lịch, trường Đại Học Văn Hoá Tp.HCM. Dạ con đã nhận được phần quà từ chương trình mùa covid của các cô các chú. Với số tiền là 3.450.000 đ con cảm thấy rất vui mừng. Con sẽ để phần tiền này lại trong mùa tour năm 2. Con sẽ cố gắng chăm chỉ học thật giỏi để không phụ lòng các cô các chú những tấm lòng vàng đã hộ trợ chúng con. Con nhận được phần quà từ lúc chiều, do phải đi làm nên giờ con mới có thể gửi thư đến các cô các chú. Con không biết nói gì hơn ngoài sự vui mừng. Con cảm ơn các cô các chú rất nhiều con sẽ cố gắng học tập thật nhiều để đáp lại công ơn cô chú đã giành cho con. Cuối lời con xin chân thành cảm ơn cô chú!
Con 
Mỵ
Đỗ Thúy Mỵ
---------------------------------------------------------------------------------------------

Dạ con chào cô chú ạ!
Hôm nay con viết mail này để cảm ơn cô đã tặng con phần quà con mong muốn ạ. Mặc dù con không phải là người đạt giải nhưng con cũng được phần quà mơ ước rồi, con rất vui và hạnh phúc ạ. Con cảm ơn ơn cô chú đã tặng phần quà này cho con. Nhờ phần quà này mà sẽ có hai bạn sẽ có cơ hội tiếp bước đến trường ạ. Cảm ơn cô chú rất nhiều ạ. 
Cuối lời con chúc cô chú thật nhiều sức khỏe. Vạn sự như ý ạ. 
Nguyễn Văn Bé Tư
---------------------------------------------------------------------------

Con là Đặng Lê Thanh Hiếu -  sinh viên năm 3 trường Đại Học Bách Khoa Thành Phố Hồ Chí Minh.

Hôm nay ngày 30/06/2020 con đã nhận được số tiền 150$ từ anh Phong.

Con cám ơn quý cô chú, quy ân nhân trong hội đã giúp đỡ chúng con trong mùa dịch này.

Chúc quý cô chú luôn vui vẻ và an lành!
Đặng Lê Thanh Hiếu